Sau Khi Tham Gia [...] – Chương 7

đó chầm chậm bước qua, tất cả mọi người đều sợ đến dồn sát vào cửa.

Chỉ có tôi, đứng yên tại chỗ, không hề cử .

Khi thấy tôi như , mọi người còn tưởng tôi bị dọa cho đứng hình rồi.

Một thợ quay phim vội vàng hét lên: “Lạc Văn Văn! Cô mau chạy đi!”

Nhưng tôi vẫn đứng yên tại chỗ.

mặc đồ đỏ đã bắt đầu hét lên rồi xông thẳng về phía tôi.

Vương Hải Sinh bọn họ cũng sợ hãi và hét theo, tôi vẫn nhất quyết đứng yên tại chỗ.

Rồi bỗng nhiên tôi ngẩng đầu, mặc đồ đỏ, lạnh lùng mở miệng:

“Gan chó của ngươi lớn thật đấy!”

Cùng lúc đó, quỷ khí bên cạnh tôi đã bắt đầu lan tỏa.

Vương Hải Sinh bọn họ đều là người thường đương nhiên không cảm nhận quỷ khí trên người tôi rồi.

Cho nên họ chỉ thấy mặc đồ đỏ thình lình khựng lại.

Giây tiếp theo, điều khiến họ kinh ngạc đã xảy ra.

Chỉ thấy mặc đồ đỏ đột nhiên “ầm” một cái, mà trực tiếp quỳ xuống trước mặt tôi.

Và rồi bắt đầu dập đầu lia lịa, tôi và :

“Đại nhân! Là tôi có mắt không biết Thái Sơn, không nhận ra thân phận của ngài! Ngài đại nhân đại lượng, xin đừng tính toán với tiểu nữ ạ!”

7.

Thật ra con người trở thành lệ quỷ sau khi chết, đa số đều phụ thuộc vào bản năng và sự oán hận.

Cho nên bọn chúng đôi khi cũng có chút giống như vật, có bản năng sống còn rất mãnh liệt, đối với cảm nhận khi biết sự tồn tại của quỷ khí khác lợi hơn mình thì bọn chúng lập tức đầu hàng ngay.

mặc đồ đỏ trước mặt chính là một điển hình.

Vừa nãy khi nó thấy liền hù dọa, muốn hút hết dương khí của chúng tôi.

Nhưng nào ngờ đột nhiên tôi phóng thích quỷ khí, nó phát hiện đã đụng phải nhân vật lớn như tôi liền lập tức xin tha.

Mà trong mắt của các vị khách mời đâu biết chuyện gì đang xảy ra đâu.

Những gì họ thấy trước mắt chỉ biết kinh ngạc mà thôi.

Bầu không khí đáng sợ đó trong phút chốc tan biến, Lữ Nhân không nhịn mở miệng hỏi: “Cho nên đây chính là tiết mục mà tổ chương trình sắp xếp sao?”

Bởi vì hành quỳ xuống của mặc đồ đỏ, khiến cho mọi người xung quanh không ai nghĩ nó chính là một con quỷ.

Thế nên điều đương nhiên họ sẽ nghĩ đến chính là tổ chương trình đã sắp xếp ra mọi thứ rồi.

mặc đồ đỏ nghe lời này đã rất phẫn nộ, nó ngẩng đầu lên về phía Lữ Nhân, gào lên: “Có phải mày muốn chết không?”

Tất nhiên rồi, nó gật đầu cung kính, chỉ đối với con của quỷ vương là tôi đây.

Còn đối với người bình thường như Lữ Nhân, thì nó vẫn là một con lệ quỷ đáng sợ kia mà.

Lúc này một tiếng hét của nó đã khiến cho gió lạnh ập đến tứ phương, thổi tung bay hết mái tóc của nó, lộ ra đôi mắt đỏ ngầu cùng khuôn mặt trắng bệch, Lữ Nhân cùng những người khác lại lần nữa hét đến mức muốn xỉu lên xỉu xuống.

Bọn họ lập tức hiểu ra — Đây không phải sự sắp xếp của tổ tiết mục.

Mà chính là quỷ thật đó áaaaa!

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...