Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Tôi bị lời lẽ của cư dân mạng chọc cười đến phát run, còn chị Vương thì tức đến mức mặt mũi đỏ gay:
“Đừng cười nữa, đừng cười nữa, lông mi giả của chuyên gia trang điểm dán lệch rồi kìa!”
Tôi ngoan ngoãn giao điện thoại, nghiêm túc tập trung học thoại.
Ngay khi tôi đang nhập tâm thì Thẩm Trạch Ngôn lại bất ngờ xông vào phòng trang điểm.
Giờ đây, Thẩm Trạch Ngôn nào còn dáng vẻ ảnh đế năm xưa?
Râu ria lởm chởm, hốc mắt trũng sâu, tóc tai rối bù chẳng buồn chải chuốt.
Vừa nhìn thấy tôi, ta liền gắng gượng nở nụ cười:
“Thanh Diễm, từng này thời gian rồi, em vẫn chưa trừng đủ sao?”
Tôi bị biểu cảm giả vờ si của ta cho nổi da gà:
“Trừng gì? Với lại... tôi và có quan hệ gì à?”
Một tia không vui thoáng hiện trên mặt Thẩm Trạch Ngôn, ta vẫn giữ dáng vẻ thấp hèn nhìn tôi:
“Anh biết em chỉ tức giận vì không dứt khoát. Trong lòng em vẫn còn cảm với mà.”
“Bấy nhiêu năm nghĩa, chẳng lẽ em thực sự có thể buông bỏ hết sao?”
Nghe đến đây, tôi im lặng một lát.
Kiếp trước, và Hạ Hề Nhiên liên thủ hãm tôi, đẩy tôi vào vực thẳm không đáy.
Sau đó đem tất cả những gì tôi khổ cực giành được dâng hết cho Hạ Hề Nhiên, giẫm lên xác tôi mà cười sung sướng như vậy.
Khi đó, tại sao có thể buông tay dễ dàng đến thế?
Tôi lạnh mặt gọi bảo vệ đuổi Thẩm Trạch Ngôn ra khỏi phòng trang điểm, ta lại bám chặt lấy khung cửa:
“Không quay lại cũng được, Thanh Diễm, chỉ cầu xin em một chuyện, cho vay chút tiền đi!”
“Tất cả các thương hiệu đều kiện vi phạm hợp đồng, tiền tiết kiệm cũng đền hết rồi. Giờ không một xu dính túi, chẳng có cách nào xoay sở nữa!”
Nghe đến đây, tôi chậm rãi bước đến trước mặt Thẩm Trạch Ngôn, từ trên cao nhìn xuống.
Thẩm Trạch Ngôn thấy tôi tới gần, trên mặt lại hiện lên nụ cười cầu khẩn:
“Thanh Diễm, biết em là người sống nghĩa mà.”
Nhưng đáp lại ta, là mấy cái bạt tai không hề nể nang.
Mặt Thẩm Trạch Ngôn lập tức sưng đỏ, ta giận dữ trừng tôi:
“Cô dám đánh tôi?!!”
Tôi nghiêm túc gật đầu:
“Trước đây có tiền có thế, tôi sợ đánh xong sẽ bị trả thù.”
“Giờ thê thảm thế này rồi, tôi không tranh thủ đánh, nhỡ sau này lật lại được thì sao?”
Thẩm Trạch Ngôn tức đến phát điên, bị bảo vệ kẹp chặt, chẳng thể gì tôi.
Còn Hạ Hề Nhiên thì lại bắt đầu tìm hướng đi mới.
Cô ta chọn cách livestream, trước ống kính tỏ vẻ mạnh mẽ đối đầu đến cùng:
“Tôi chỉ là một người mới chưa hiểu đời, tôi có sai, chẳng lẽ tôi phải chếc sao?”
Cư dân mạng đáp:【Đúng vậy. Cô biết rõ còn , bôi nhọ Thanh Diễm, đáng chếc.】
Hạ Hề Nhiên giả vờ như không thấy, tiếp tục gắng gượng:
“Tôi từ nhỏ đã như vậy, có gì nói nấy. Chẳng lẽ giới giải trí không thể đối xử công bằng với tôi sao? Tôi tính cách mạnh mẽ, đó cũng là sai lầm à?”
Cư dân mạng vẫn tiếp tục mắng: 【Cái “thẳng thắn” của chỉ là lớp vỏ, bên trong là tâm cơ độc ác.】
Lần này, Hạ Hề Nhiên lại sụp đổ.
Nhìn ra được rằng, sau khi không thể trụ lại giới giải trí, ta định dùng livestream như một cách dựng lại lực lượng.
Nhưng những việc ác ta từng đã bị phơi bày dưới ánh sáng, ai đi ngang qua cũng có thể ngửi thấy mùi hôi tanh từ tận đáy linh hồn ta.
Người thật sự ngay thẳng sẽ được tha thứ.
[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-khi-trong-sinh-toi-ba-dao-phan-don-va-mat-sao-nu-thang-tinh/chuong-9.html.]
Còn kẻ lấy "thẳng thắn" cái cớ để người khác thì chẳng ai tha thứ.
Hạ Hề Nhiên bị cư dân mạng mắng cho sấp mặt trong livestream, bị nền tảng khóa tài khoản ngay lập tức.
Không cam lòng, ta lại lên Weibo thách thức anti, do lời lẽ quá tục tĩu, tiếp tục bị phong sát.
Từ đó trở đi, Hạ Hề Nhiên hoàn toàn biến mất khỏi thế giới mạng.
Nhưng, sao tôi dễ dàng tha thứ cho ta như vậy được?
Ngày quay xong bộ phim nữ chính, tôi vừa công bố tin vui thì đồng thời đăng kết quả xử lý Hạ Hề Nhiên.
Vì là kẻ đầu têu tung tin bôi nhọ, hậu quả nghiêm trọng cho tôi, ta đã bị xử lý theo pháp luật, giờ đang đi giẫm máy may rồi. (Ý là tu đì đó)
Fan của tôi vui mừng hò reo:
【Mây tan trăng sáng, cuối cùng cũng chờ được ngày này!】
【Chị Thanh Diễm là tuyệt nhất, kẻ xấu có ác báo!】
【Chị đi từng bước thận trọng như đi trên băng mỏng, còn Hạ Hề Nhiên thì mãi mãi không bao giờ đến được bờ bên kia.】
Tôi mỉm cười hài lòng, bấm thích từng bình luận mắng Hạ Hề Nhiên.
Cô ta thẳng thắn, tôi cũng có thể thẳng thắn.
Tôi — đại tỷ Diệp Thanh Diễm — chính là ghét Hạ Hề Nhiên, không che giấu.
Ngay giây phút đầu tiên được trọng sinh, tôi đã hạ quyết tâm dùng con đường nghệ thuật của Hạ Hề Nhiên để trải lót cho tiền đồ của mình.
Và giờ, tôi đã được.
Tôi lại một lần nữa đoạt giải Ảnh hậu.
Trước kia khi nhận giải, luôn có Thẩm Trạch Ngôn đứng cạnh tôi.
Có lẽ do thói quen, khi cầm cúp, tôi vẫn vô thức liếc nhìn về bên trái.
Trống rỗng.
Lại như nhìn thấy cảnh cũ, Hạ Hề Nhiên rụt rè nép sau lưng thanh mai trúc mã của tôi là Thẩm Trạch Ngôn:
“Tôi chỉ hơi thẳng tính thôi, sao ánh mắt chị Thanh Diễm nhìn tôi như muốn giếc người vậy?”
Kẻ cặn bã như Thẩm Trạch Ngôn, đúng là chỉ nên vứt trong bãi rác.
Tuy nhiên, tôi vẫn hơi tò mò về tung tích của Thẩm Trạch Ngôn.
Về đến nhà, tôi mở điện thoại tìm thử.
Quả nhiên, các tài khoản tin tức giải trí đều đăng tải: Ảnh hậu vẫn là ảnh hậu, còn ảnh đế thì chẳng ai hay biết.
Họ nói, vì gánh khoản nợ khổng lồ và không có khả năng trả, Thẩm Trạch Ngôn giờ đã trắng tay.
Có tin đồn sau đó ta được một quý bà bao nuôi, do quý bà có sở thích đặc biệt, Thẩm Trạch Ngôn chịu không nổi nên lại chạy sang một quý bà khác.
Không ngờ hai quý bà ấy lại là .
Sau khi bị lật mặt, Thẩm Trạch Ngôn bị hai người đó điên cuồng trả thù, giờ không rõ tung tích.
Tôi nhìn bốn chữ “không rõ tung tích” mà thấm thía.
Đa phần là đã không còn trên đời này nữa rồi.
Tôi cũng bấm thích video ấy.
Dù thế nào đi nữa, những kẻ từng ác ý tổn thương tôi, cuối cùng cũng phải nhận báo ứng.
Còn tương lai của tôi, là ánh sao rực rỡ, vô cùng huy hoàng.
(Toàn văn hoàn)
Bạn thấy sao?