Sau Liên Hôn, Tổng [...] – Chương 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Rẽ vào quán cà phê ở góc phố, tôi đưa tay về phía người đàn ông đang ngồi trong bóng tối: "Ngài Mạc Quy?"

 

Người đàn ông đối diện đẩy gọng kính vàng: "Chào phu nhân Cố, tôi là Mạc Quy..."

 

"Không cần nói nữa, tôi biết hết rồi."

 

Tôi vội vàng xua tay, ánh mắt cảnh giác quét qua xung quanh, hạ giọng nói: "Vào thẳng vấn đề đi."

 

Mạc Quy khẽ nhướng mày, đường quai hàm căng thẳng vẫn thuận theo gật đầu: "Phu nhân cứ nói."

 

Tôi rướn dài cổ, ngoắc ngoắc ngón tay về phía ta, hệt như một đặc vụ đang trao đổi bí mật.

 

Giữa tiếng nhạc du dương trong quán cà phê, bình luận phấn khích đến mức điên cuồng lướt màn hình.

 

[Cuối cùng! Sắp hóa giải hiểu lầm rồi!] 

 

[Nam chính, ngày tốt lành của sắp đến rồi!] 

 

[Sao bé ngốc tự nhiên lại thông minh ra vậy nhỉ.] 

 

[Cái Mạc Quy này có thể đừng đứng gần bé ngốc thế không...] 

 

Đợi Mạc Quy cúi người lại gần, tôi hạ giọng nói: "Anh điều tra giúp tôi xem rốt cuộc Cố Hà Châu có bạch nguyệt quang không, và cảm ta dành cho bạch nguyệt quang đó thế nào."

 

Nói xong lại không yên tâm nhắc lại: "Nhất định phải điều tra rõ ràng, đặc biệt là ta có người trong lòng hay không!"

 

Mạc Quy đẩy kính, ánh mắt phía sau tròng kính lóe lên vẻ đầy ẩn ý: "Không thành vấn đề, về khoản điều tra này tôi là chuyên gia."

 

"Thế thì tốt rồi, chỉ cần tới nơi tới chốn, thù lao không phải vấn đề."

 

Tôi đang vui vẻ giơ tay lên, định vỗ vai ta để khích lệ thì cổ tay lại bị chặn lại giữa không trung.

 

"Cố, Cố Hà Châu?!"

 

Tôi trợn tròn mắt, nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện trước mặt.

 

Áo vest, cà vạt của lệch lạc, tóc mái hơi rối, hơi thở còn có chút gấp gáp, rõ ràng là vội vàng chạy đến.

 

Lòng bàn tay nóng rực, trong mắt cuộn trào sóng gió kinh hoàng, giống như một con dã thú bị xâm phạm lãnh địa.

 

"Sao lại ở đây?" Tôi không nhịn được thốt lên kinh ngạc.

 

Cố Hà Châu đứng ngược sáng, ánh mắt sau gọng kính vàng cứ như được tôi luyện từ băng vậy.

 

"Không phải nên..." Giọng tôi nghẹn lại trong cổ họng, nhìn dáng người đột nhiên áp sát của .

 

"Tôi nên ở đâu?"

 

Anh cười khẩy một tiếng, yết hầu di chuyển phát ra âm thanh nén giận: "Tôi nên bị lừa dối, để nhường chỗ cho cậu ta phải không?"

 

[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/sau-lien-hon-tong-tai-nao-yeu-duong-kho-luyen-ky-nang-cay-ruong/chuong-4.html.]

Âm cuối như sợi dây đàn căng chặt, có thể đứt bất cứ lúc nào.

 

Tôi thoáng thấy khớp ngón tay siết chặt cà vạt đến trắng bệch.

 

Bình luận đột nhiên nổ tung trước mắt tôi:

 

[Đừng nói mấy lời dễ hiểu lầm như vậy chứ bé ngốc!] 

 

[Nam chính hơi nhạy cảm rồi đấy.] 

 

[Tầng trên không đơn đâu.] 

 

[Nhưng thiết lập nhân vật của nam chính là tự ti cộng thêm hay nghĩ linh tinh mà.] 

 

[Nhưng mà rõ ràng chỉ là vỗ vai bình thường thôi mà...] 

 

[Tag là nam chính hũ giấm, ai không thích thì nhấn thoát góc trên bên trái nhé.] 

 

Tôi cười gượng rút tay ra khỏi bàn tay đang nắm chặt, lại bị siết chặt hơn.

 

Đầu ngón tay lướt qua lớp chai mỏng trong lòng bàn tay , tim tôi hẫng đi nửa nhịp: "Tôi có gì đâu chứ?"

 

"Tổng giám đốc Cố, tôi và phu nhân chỉ là bè nam nữ bình thường thôi, tuyệt đối đừng nghĩ nhiều nhé." Mạc Quy thong thả tháo kính ra lau.

 

"Mau im mồm đi mà!"

 

Tôi sốt ruột giậm chân, lại bị Cố Hà Châu bóp lấy cằm ép phải ngẩng đầu lên.

 

Ngón cái vuốt ve dái tai đang nóng bừng của tôi, hơi thở phả lên môi: "Bạn bè bình thường?"

 

Âm cuối của mang theo sự tự giễu run rẩy, tôi thấy hàng mi đổ bóng mờ nhỏ dưới mắt.

 

"Ưm... cái đó ..."

 

Tôi còn chưa nói xong, Mạc Quy đã bỏ lại một câu nói khiến người ta nghẹt thở rồi rời đi.

 

"Chuyện phu nhân nhờ tôi, tôi sẽ coi đó là việc quan trọng nhất mà ."

 

Chuông gió ở cửa vang lên một tiếng leng keng trong trẻo.

 

Dường như tôi nghe thấy tiếng Cố Hà Châu nghiến nát răng hàm.

 

[SOS! Nam phụ này đúng là chuyên gia chuyện mà.] 

 

[Ôi ôi đừng đối xử với nam chính như vậy chứ, trái tim nam chính sắp vỡ tan rồi.] 

 

[Nam chính: Vợ cười với người khác rồi... tim vỡ nát...] 

 

[Nam chính: Vợ có bí mật với người khác rồi... muốn chết...] 

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...