8.
Liên tiếp đi du lịch hai lần, tôi cũng có chút mệt mỏi, nên liền đăng kí một lớp học tiếng Anh, định bụng sau khi học xong sẽ tới Châu Âu du ngoạn thoải mái môt lần.
Đương nhiên, tôi chọn chương trình học đắt đỏ nhất, học kèm 1:1 với giáo viên ngoại quốc.
Học mấy ngày tôi mới phát hiện ra bản thân cũng có thiên phú, giáo viên ngày nào cũng khen tôi vui vẻ hết sức.
Tôi cũng tiếp tục cập nhật cuộc sống của mình trên mạng xã hội, các fans của tôi còn mọi người cũng muốn học tiếng Anh cùng tôi.
Có thể tạo ảnh hưởng với giới trẻ khiến tôi cảm giác mình đã có chút thành tựu.
Hôm nay, sau khi hết giờ học trở về nhà, tôi nhận cuộc gọi.
"Bà Triệu đúng không? Con trai bà bị cáo buộc về tội buôn người, bà có thể qua đây tiếp nhận điều tra của chúng tôi không?"
Thời này mà còn có kiểu lừa đảo như thế này nữa sao? Tôi khiếp sợ điện thoại.
"Mẹ! Mẹ ơi cứu con!"
Tôi vừa nghe đã nhận ra đây quả thật là giọng con trai mình, tôi lo lắng đến đồn công an.
Đến đó tôi mới phát hiện, hai đứa vợ chồng con thứ hai đang ở đó, bọn nó sớm đã bị dọa đến hoảng loạn hết cả lên.
"Đây là con trai của bà đúng không? Trên đường hắn bắt lấy này, cưỡng ép ấy lên xe, bị người dân ở đó gọi báo về tội buôn người."
Tôi tức giận nó: "Mày không biết báo địa chỉ chỗ và số điện thoại mày cho mấy cảnh sát hả con? Sao mẹ lại có thể đẻ ra một đứa con thiểu năng như mày cơ chứ!?"
Thằng hai bị mắng một trận mới bắt đầu phản ứng lại.
Nó nhanh chóng khai báo nơi việc và số điện thoại rồi : "Chúng tôi cùng một công ty này, tôi không phải kẻ buôn người đâu! Tôi chỉ muốn khuyên ấy về nhà thôi."
Mấy cảnh sát sau khi xác nhận con trai thứ không hề có ý định buôn người liền thả nó ra, thế nó vẫn không tránh việc bị dạy dỗ một lúc lâu.
Nó cũng chỉ dám đứng im gật gù.
Ra khỏi đồn cảnh sát, tôi hỏi hai đứa nó: "Nói đi, vừa nãy xảy ra chuyện gì rồi?"
"Con chỉ là... thấy trong lòng không thoải mái, muốn về nhà mẹ đẻ mấy ngày, ấy không đồng ý cho con trở về." - Con dâu nhăn nhỏ .
"Không thoải mái chỗ nào? Nói mẹ nghe." - Tôi ngồi xuống trên bồn hoa, hỏi tiếp.
“Anh cả bây giờ là phó chủ tịch, mỗi tháng kiếm mấy chục nghìn tệ. Ngôi nhà do ba xây cũng sớm dỡ, em dâu cũng đang phất lên, chồng của em ấy lại là con một, không biết sẽ kiếm bao nhiêu, đến lúc đó, nhà con là nhà kém cỏi nhất rồi."
Con dâu xong òa khóc: "Mẹ, mẹ biết rõ điều kiện của nhà con vốn đã không tốt, bọn họ không thiếu nhà cũng không thiếu tiền, chỉ có chúng con khổ sở cực nhọc, mẹ còn phân chia như ."
Con dâu thứ hai này mạch não giống hệt kiếp trước của tôi, trách sao tôi lại không chịu nổi.
"Anh cả tự mình việc, cũng nhờ vào năng lực mà thăng chức, em ba cũng chân chính kiếm tiền, đó giờ chỉ xin mỗi tiền cưới, số tiền này ai trong nhà cũng có, em út thì dựa vào nhà chồng bên đó, cũng coi như là không có quan hệ gì với mẹ."
"Mẹ đã quyết thế rồi, một chút tiền trong tay mấy đứa cũng đừng hòng lấy , hai đứa sớm từ bỏ thì hơn."
"Rảnh như thì tập trung vào công việc mà kiếm thêm ít tiền đi."
Nói xong tôi hỏi con thứ: "Con cũng thấy mẹ bất công phải không?”
Con thứ đáp: "Con không dám, chẳng qua bọn con thật sự không kiếm ra tiền, một tháng lương cả 2 chỉ dừng ở mức 4 ngàn, cả đời cũng không đuổi kịp cả và 2 em."
"Hai đứa có thể kiếm tiền từ mạng xã hội đó, thời gian đầu có thể sẽ hơi khó khăn, giờ livestream đánh nhau còn có người xem cơ mà.”
Tôi xong quay người rời đi, không thêm gì nữa.
Bạn thấy sao?