Sứ giả còn , sau khi nghe về vũ đạo của Minh Nhụy, Biên Nhung Vương nóng lòng muốn cưới nàng ta vợ.
Minh Nhụy sau khi biết đắc ý mấy ngày, cho đến khi nghe về sự tàn bạo của Biên Nhung Vương, sợ đến ngất đi.
Hoàng đế nổi giận trong hậu cung.
Mấy ngày sau, ông ta lại triệu kiến sứ giả vào triều, Minh Nhụy chỉ là vũ nữ tầm thường, không xứng đáng hòa thân, ông ta sẽ gả một vị Công chúa thật sự đi, kèm theo của hồi môn là hàng vạn lượng hoàng kim.
Ta tưởng ông ta là ta, không ngờ thánh chỉ ban xuống, định Công chúa đi hòa thân lại là Tam Công chúa Văn Uyển vốn chẳng có cảm giác tồn tại.
Khi tin tức truyền đến tai ta, ta không thể nào hiểu nổi.
Không đúng.
Tại sao không phái ta đi, Tam Công chúa dù sinh ra thấp kém thế nào cũng là nữ nhi ruột.
Điều gì khiến một đế vương khi đứng giữa nữ nhi ruột và ta, lại chọn bảo toàn ta.
Sau này ta mới biết, chiến sự ở biên cảnh gấp gáp, mà ca ca Vân Thiên Lý của ta thắng liên tiếp nhiều trận, trở thành một mãnh tướng trấn định quân tâm.
Trong nước quốc khố trống rỗng, không có tiền cung cấp cho quân đội, chỉ có thể vay tiền từ các thương nhân giàu có.
Mà cha mẹ ta trải qua nửa năm nỗ lực, điên cuồng tích lũy của cải, giờ đã phú khả địch quốc.
Tóm lại, bây giờ hậu thuẫn của ta rất mạnh, Hoàng đế không những không thể đến ta, ông ta còn phải nuôi dưỡng ta.
10
Không lâu sau, chỉ dụ phong ta Hoa Dung Công chúa đã ban xuống.
Cùng lúc đó, Tam Công chúa Văn Uyển phải đi hòa thân cũng ban thưởng, trước khi nàng ấy đi hòa thân, ta từng gặp nàng ấy một lần trong ngự hoa viên.
Cô nương nhút nhát sợ người lạ ngày trước, giờ cũng đã khoác lên mình hoa phục, điểm trang thành mỹ nhân.
Ta nhân lúc xung quanh không có ai, đưa cho nàng ấy một lọ thuốc.
Văn Uyển có chút ngạc nhiên: "Đây là gì?"
"Quê ta ở vùng xa xôi, nghe Biên Nhung Vương tính tàn bạo. Khi hắn ta nổi nóng, có thể cho hắn ta uống một viên thuốc này, biết đâu sẽ có hiệu quả kỳ diệu."
Kiếp trước, sau khi Biên Nhung Vương đột tử, người đời mới biết hắn ta vẫn luôn mắc chứng đau đầu, nên khi không chịu nổi cơn đau mới không kìm cơn giận.
Thuốc trị đau đầu này vốn do Vân Thiên Lý tìm cho ta để phòng khi cần đến.
Nếu không phải ta đi, ta cũng chẳng dùng đến nữa.
Văn Uyển vuốt ve viên thuốc, mỉm với ta:
"Ngươi không phải là Công chúa thật, đúng không?"
Ta nghẹt thở một khắc, cảnh giác nàng ấy.
Nàng ấy lại nhẹ nhàng như đang trò chuyện thường ngày: "Ta vừa gặp ngươi lần đầu đã biết ngươi không phải rồi, ngươi cũng đừng lo lắng, Minh Nhụy kia chắc cũng không phải."
Lời này như sét đánh ngang tai khiến ta choáng váng.
Ta kinh ngạc nàng ấy.
Văn Uyển khúc khích , ghé vào tai ta :
"Dung mạo của nàng ta, trông giống Hoàn Vương bị phế ngày xưa hơn."
Lâm Hải Đường là do Hoàn Vương dâng cho Hoàng đế, năm đó nàng ta sủng ái trong phủ, trong cuộc tranh đoạt ngôi vị Thái tử đã biệt tích không rõ.
Văn Uyển , Lâm Hải Đường rốt cuộc là người của ai, quả thật đáng để suy nghĩ.
Từ trước đến nay, mục đích của ta chỉ là bảo toàn tính mạng.
Giờ đây nhờ sự nỗ lực của cả nhà ta, không những giữ mạng mà còn trở nên cứng cỏi vô cùng.
Vậy ta cũng nên tìm một chút niềm vui cho tất cả mọi người.
Nghe huynh trưởng ta lại đánh một trận thắng đẹp, Hoàng đế cuối cùng cũng chính thức gặp mặt ta một lần sau bữa tiệc đó.
Ông ta đi thẳng vào vấn đề:
"Vì sao ngươi dám mạo nhận là nữ nhi của trẫm? Ngươi có biết đây là tội chết không?"
Ta không đổi sắc mặt:
"Bệ hạ muốn trị tội chết cho ta sao?"
Lúc này ngoài có giặc trong có nạn, tất cả đều phải dựa vào nhà ta, đương nhiên ông ta không thể để ta chết.
Thấy ta không mắc bẫy, thái độ của Hoàng đế dịu đi:
"Trẫm chỉ muốn biết lý do, Minh Nhụy đã sai điều gì sao?"
Ta không gì.
Nhớ lại những trải nghiệm kiếp trước, giờ đây dường như mặt mũi thân thể vẫn còn đau.
Bạn thấy sao?