Tô Hiểu Mạn mở ra gương, lúc này Tạ Minh Đồ trang điểm cho giống như trước, Tạ Cẩu Tử không có bản lĩnh gì, thật ra cái lợi “Phục chế đảng”.
Tô Hiểu Mạn cũng ngồi yên giúp đỡ tô son, Tạ Minh Đồ dùng đôi tay khéo léo của mình giúp khôi phục như cũ.
Hai đứa trẻ lại đang chơi trong sân, hai vợ chồng ngồi cạnh nhau trò chuyện.
“Anh hai cuối năm tới nhà ta, năm nay cùng nhau ăn tết.”
“Anh ấy còn muốn thử vận may. Anh ấy muốn tìm chị dâu. Đã nhiều năm như , tại sao hai lại không từ bỏ.”
“Sẽ ở nhà chúng ta bao lâu?”
Tạ Minh Đồ ôm vòng eo người phụ nữ bên cạnh: “Ước chừng sẽ thường xuyên tới ăn cơm.”
“Gì?”
“Anh hai lần này là điều chức lại đây.”
Tô Hiểu Mạn: “Ý là việc ở Bắc Kinh?”
“Đúng , ấy , không tìm đến chị dâu sẽ không đi.”
Tô Hiểu Mạn: “…… Đây là như thế nào kiên trì a?!”
“Anh ấy cầu em dâu hỗ trợ.” Tạ Minh Đồ mỉm
Tô Hiểu Mạn thở dài: “Em sẽ cố hết sức.”
“Nhân tiện, thưa bà chủ, còn một điều nữa...”
“Làm sao ?” Vừa nghe kêu mình bà chủ, Tô Hiểu Mạn rất có phong thái bà chủ, ngồi thẳng thân thể, nghiêm trang về phía Tạ Minh Đồ.
“Xưởng phim Mỹ thuật Thượng Hải đã liên hệ với .”
“Liên hệ với cái gì?”
“Nói muốn phim hoạt hình từ tiểu thuyết mà viết, em là bà chủ, em có muốn chuyện cùng với bọn họ không?”
Đây quả thực là sét đánh dừng ở trên đầu Tô Hiểu Mạn.
Cô bên này còn chưa bắt đầu quay phim truyền hình, đã có người hỏi chồng mình muốn phim hoạt hình từ cuốn tiểu thuyết ấy viết? Không biết là phim hoạt hình truyền hình hay là phim hoạt hình chiếu rạp?
Đối với cuốn tiểu thuyết giữa các vì sao này do Tạ Minh Đồ viế, tuy rằng cảm thấy xấu hổ, cũng thực thích, còn lén lút tính toán tích cóp tiền, chờ về sau phim chiếu rạp khoa học viễn tưởng, chẳng sợ không bán đươhc vé, tất cả đều ném đá trên sông đều không có việc gì, chỉ muốn lưu cái kỷ niệm.
Lại không có nghĩ đến……
Quyển sách này của ấy còn không có viết xong, đã trước có người muốn cải biên thành phim hoạt hình?
Ngày hôm sau, Tô Hiểu Mạn đi gặp gặp Trương Tiến, giám đốc dự án của Xưởng phim Mỹ Thuật, Trương Tiến cùng bắt tay chuyện: “Tiểu Thố rằng bản quyền và chuyển thể tiểu thuyết của ấy là tùy thuộc vào .”
“Tôi là vợ của ấy.”
“Có thể thấy rằng ông xã của rất .” Trương Tiến rất thích sách của Tiểu Thố, tự nhiên cuốn tiểu thuyết mà ấy viết, vừa thấy Tô Hiểu Mạn xinh đẹp lòng người ở trước mặt, lại nghe tên của mình, đột nhiên liền nghĩ tới cái gì.
Tô Hiểu Mạn: “……”
Tô Hiểu Mạn cùng ta việc cải biên phim hoạt hình, Trương Tiến trong xưởng bên kia muốn đem một nửa chuyện xưa chuyển thành hai mươi tập phim hoạt hình thiếu nhi khoa giáo.
Cuốn sách của Tạ Minh Đồ lúc đầu chứa đựng rất nhiều kiến thức bách khoa, cũng không trách Trương Tiến và xưởng nghệ thuật của ta muốn nó sẽ chuyển thể thành phim hoạt hình.
Vừa nghe ta muốn chuyển thành phim hoạt hình thiếu nhi, Tô Hiểu Mạn nhịn không hỏi: “Các ngươi tính toán như thế nào sửa? Nội dung hai mươi tập đó giữ lại nữ chính không?”
“Đương nhiên phải có nữ chính rồi.” Trương Tiến cho rằng Tô Hiểu Mạn lo lắng rằng nữ chính “Tô Tô” khi chuyển thể thành phim hoạt hình sẽ bị xóa mất, ta vỗ ngực đảm bảo rằng tuyệt đối sẽ không đem “Linh hồn của nữ chính” xóa mất.
Tô Hiểu Mạn bị nghẹn một chút.
“Xóa đi cũng không sao cả, sẽ không ảnh hưởng gì nhiều đến cốt truyện.” Tô Hiểu Mạn chủ đề nghị.
Không ngờ rằng Trương Tiến lại lắc đầu : “Không thể xóa , bộ phận về nữ chính viết tốt như , sao có thể xóa đi chứ?.....”
Tô Hiểu Mạn: “……”
Trương Tiến vẫn đang cố gắng hết mình giải thích cho hiểu câu chuyện lãng mạn giữa nam nữ chính trong cuốn tiểu thuyết này tác giả miêu tả tốt như thế nào, có ý nghĩa rất tích cực, cho dù đặt trong phim hoạt hình dành cho thiếu nhi cũng không có vấn đề gì cả.
Trẻ em trên một tuổi có thể xem!
Tô Hiểu Mạn: “……”
Chính là đang rằng chuyện do Tạ Cẩu Tử viết là về gà bông thời tiểu học.
Đúng là như .
Bạn thấy sao?