Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ba tháng sau, bầu không khí trong Tần gia trở nên náo nhiệt. Tần gia mở một bữa tiệc lớn, mục đích không gì khác ngoài việc tìm một vị hôn thê môn đăng hộ đối để Tần Diệu Kình có thể kết hôn và để lại hậu duệ. Hoàng Thi Mạn, vị hôn thê cũ của Tần Diệu Kình, cũng xuất hiện rạng rỡ sau tuần trăng mật với một gã đại gia khác ở Cảng Thành. Cô ta bước đi uyển chuyển giữa đám đông, cười nói thân thiện với tất cả mọi người, ánh mắt độc địa của ta luôn liếc nhìn về phía Cố Uyển Dao, nơi đang đứng lặng lẽ ở một góc phòng, như một cái bóng.
Trong lúc mọi người đang bàn tán xôn xao về việc Hoàng Thi Mạn "may mắn" thoát khỏi Tần Diệu Kình – kẻ điên loạn kia – để gả cho một người đàn ông bình thường hơn, Cố Uyển Dao vô nghe được cuộc đối thoại của một nhóm hacker trên chiếc TV đang chiếu tin tức tài chính. Tiếng những đoạn mã hóa và thuật ngữ lập trình vang lên bên tai . Cô vô thức tập trung lắng nghe, và rồi, một đoạn mã khó nhằn mà họ đang tranh cãi bỗng trở nên rõ ràng trong tâm trí . Cô gần như muốn lên tiếng giải thích cho họ cách giải mã nó, rồi lại kìm lại.
Đêm đó, khi trở về gác mái, Cố Uyển Dao nhận được một tin nhắn lạ trên chiếc điện thoại cũ kỹ mà Lâm Cảnh Đức đã lén đưa cho . Tin nhắn chỉ toàn những ký tự, bằng một bản năng kỳ lạ, đọc được ý nghĩa của nó: "Thiên phú của không chỉ dừng lại ở đây. Muốn đổi đời? Liên hệ."
Đó là Lục Duệ Đình, một hacker đỉnh cao mà đã vô thức thu hút sự ý của ta. Một tia hy vọng le lói trong màn đêm tuyệt vọng của . Cô bắt đầu bí mật liên lạc với Lục Duệ Đình, từng bước lên kế hoạch đào tẩu. Cô không ngần ngại học hỏi mọi thứ: từ kỹ năng sinh tồn trong thế giới ngầm, những chiêu võ thuật cơ bản để tự vệ, đến cả cách thao túng tâm lý những kẻ đã từng thao túng .
Vào một buổi sáng hiếm hoi, Tần Diệu Kình dẫn Cố Uyển Dao đến gặp Lão phu nhân ở nhà ăn chính. Nghe tin tức về Hoàng Thi Mạn đang được chiếu trên màn hình lớn, Tần Diệu Kình tỏ ra nhớ nhung, ánh mắt dán chặt vào hình ảnh ta tươi cười rạng rỡ, khiến Cố Uyển Dao trong lòng cười khẩy.
Lâm Cảnh Đức lướt qua, khẽ thì thầm đủ để Tần Diệu Kình nghe thấy: "Tần Tổng, ngài xem, Lâm Thi Mạn đã cưới được chồng giàu, sống đời vương giả, còn ngài thì cứ mắc kẹt với 'thuốc giải' dơ bẩn này... Liệu có phải vì tiếc nuối không?"
Tần Diệu Kình trừng mắt, Lâm Cảnh Đức chỉ cười vô tội, như thể ta chỉ đang trình bày một sự thật hiển nhiên. Cố Uyển Dao nhìn Lâm Cảnh Đức, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười ẩn ý. Người đàn ông này, có vẻ không đơn giản như vẻ ngoài.
Tần Lão phu nhân nhìn Cố Uyển Dao với ánh mắt phức tạp, vừa mang vẻ thương , vừa mang sự tính toán. Bà ta muốn hỏi về việc sinh con, về khả năng cho Tần gia một hậu duệ để kế tục dòng m.á.u "quý tộc" của họ.
[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/thoat-khoi-nguc-tu/chuong-2.html.]
Cố Uyển Dao chưa kịp mở miệng đáp lời, một mùi tanh nồng từ món cá trên bàn ăn đột nhiên xộc vào mũi , khiến dạ dày cồn cào. Một cơn buồn nôn không thể kiềm chế được, cúi người, nôn thốc nôn tháo ngay tại bàn ăn, giữa sự bàng hoàng của mọi người.
Bác sĩ gia đình lập tức được gọi đến để kiểm tra. Sau một hồi thăm khám, gương mặt ông ta hiện lên vẻ kinh ngạc tột độ. "Lão phu nhân, Tần Tổng... Cố Uyển Dao... có thai rồi!"
Lời tuyên bố của bác sĩ như một tiếng sét đánh ngang tai Cố Uyển Dao. Cô như rơi vào hầm băng, toàn thân run rẩy, cả người lạnh toát. Cô không thể tin được, mình thật sự đã mang thai con của Tần Diệu Kình! Một nỗi sợ hãi tột cùng bủa vây lấy .
Tần Diệu Kình, gương mặt vẫn lạnh lùng như băng, không nói một lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào bụng , ánh mắt phức tạp, không thể đoán định.
"Mẹ, mẹ đừng lo nữa, con đưa ấy về nghỉ ngơi," hắn lạnh lùng mở miệng, rồi kéo Cố Uyển Dao rời khỏi phòng ăn, bỏ lại sau lưng sự xì xào bàn tán của các vị khách. Vừa về đến Tần gia, không chút chần chừ, Tần Diệu Kình đã cưỡng ép Cố Uyển Dao uống một viên thuốc lạ. Một cơn đau nhói buốt ập đến, đau đến mức không thể đứng vững, phải ôm bụng quằn quại. Cố Uyển Dao biết đó là thuốc thai.
Hắn ta keo kiệt đến mức ngay cả phẫu thuật thai cũng không cho , muốn phải cứng rắn chịu đựng nỗi đau đứa bé bị xé toạc ra khỏi cơ thể. Đây là sự trừng của hắn dành cho vì "dám" mang thai con của hắn mà không có sự cho phép hay liên quan đến Lâm Thi Mạn – người phụ nữ mà hắn ám ảnh.
Mồ hôi lạnh túa ra như tắm, m.á.u tươi thấm ướt cả chiếc giường, biến tấm ga trải giường trắng muốt thành một mảng màu đỏ ghê rợn. Cố Uyển Dao ôm bụng quằn quại trên giường, tiếng rên rỉ yếu ớt thoát ra từ cổ họng.
Trong lúc ý thức mơ hồ vì đau đớn và mất máu, dường như nghe thấy Tần Diệu Kình điên cuồng gào lên: "Chuyện gì vậy! Máy bơm m.á.u đâu! Nhanh dùng cho ấy! Không được để ấy chết!"
Hắn sợ mất , không phải vì , mà vì sợ mất đi "thuốc giải" duy nhất của hắn, sợ mất đi sự kiểm soát đối với cơn điên của chính mình. Cố Uyển Dao nhếch mép cười trong vô thức. Người mà ta không muốn mất, vĩnh viễn chỉ có một mình Hoàng Thi Mạn mà thôi, đúng không? Một nỗi day dứt nhẹ nhàng len lỏi trong nỗi đau tột cùng.
Bạn thấy sao?