Thực Tập Sinh Tỷ [...] – Chương 4

4

Tôi nghiến răng lôi điện thoại ra, vừa định gọi đi thì bị chồng ta nhanh tay cướp lấy, đập mạnh xuống đất, màn hình vỡ tan như mạng nhện.

“Hôm nay mà không ký, đừng mong rời khỏi đây! Cũng đừng hòng gọi ai đến cứu!”

Tôi bị dồn vào góc tường, tay ôm bụng run lẩy bẩy:

“Các người đừng quá đáng! Nếu tôi và con tôi bị thương, các người sẽ phải hối hận!”

Từ Tú Tú lao tới, gằn giọng đầy thù hằn:

“Hối hận? Cô chết con tôi, cái thai hoang trong bụng , đúng là mạng đổi mạng!”

Vừa , ta vừa rút dao dí thẳng vào bụng tôi, tôi sợ đến mức lùi mạnh về sau.

Lưng đập mạnh vào trụ cứu hỏa ở góc tường, đau đến hoa mắt chóng mặt.

Đột nhiên — “Rầm!” một tiếng kinh hoàng!

Cửa phòng bị đá văng ra, rơi ầm xuống đất!

Tay cầm dao của Từ Tú Tú sững lại giữa không trung, đám người nhà cũng chết lặng.

Một người đàn ông mặc vest sang trọng, một nhóm vệ sĩ áo đen hộ tống, bước nhanh vào.

Anh lao tới, ôm chặt tôi vào lòng.

Rồi quay đầu trừng mắt Từ Tú Tú, ánh mắt như rác rưởi:

“Cô là cái thá gì? Tự mình mất con mà đòi lấy mạng con tôi để đổi?!”

Từ Tú Tú vừa đã nhận ra — chính là Thái tử gia nhà họ Thẩm, người nắm quyền lực cao nhất giới tài phiệt Bắc Kinh — Thẩm Tĩnh An.

Cô ta nằm mơ cũng không ngờ , một thực tập sinh nhỏ bé như tôi lại có liên quan tới người đàn ông tầm cỡ như .

Còn đang sững sờ, ta hoảng loạn chỉ tay vào tôi hét lớn:

“Thiếu gia Thẩm! Là ta đẩy tôi! Chính ta khiến tôi mất con!”

“Mạng đổi mạng là chuyện hợp hợp lý! Cô ta nợ tôi!”

Ánh mắt Thẩm Tĩnh An lạnh lùng khóa chặt lấy ta, khí thế bức người khiến không ai dám thở mạnh.

Từ Tú Tú bị ánh của ép cho run rẩy cả người, vẫn cố gượng gạo:

“Đừng đổ hết cho tôi! Là ta tôi trước, tôi chỉ trả đũa thôi!”

Nhìn ta vừa khóc vừa giả vờ vô tội, như thể bản thân mới là nạn nhân thật sự.

Lông mày Thẩm Tĩnh An nhíu chặt lại, ánh mắt đầy chán ghét như vừa dính phải thứ gì bẩn thỉu.

Quay sang tôi, thấy tôi hơi cúi đầu lảng tránh, thở dài bất lực:

“Vợ à, em dính vào loại đàn bà ghê tởm thế này từ lúc nào ?”

“Có thai sao không chịu sớm? Không thì đâu ra mớ rắc rối này?”

Tôi nép vào lòng , ngón tay khẽ móc lấy tay , dịu dàng mà đầy tin tưởng.

“Nói cho biết sớm á? Nếu không phải Thẩm thiếu giam em lại dưỡng thai thì giờ em còn phép ra khỏi cửa chắc?”

Anh tặc lưỡi một tiếng, không phản bác, chỉ quay đầu vẫy tay ra hiệu cho người phía sau.

Hai bác sĩ mặc áo blouse trắng lập tức chen khỏi đám đông, kiểm tra xong thì báo:

“Phu nhân chỉ bị hoảng sợ nhẹ, hoàn toàn không ảnh hưởng đến thai nhi.”

Thẩm Tĩnh An thở phào nhẹ nhõm, tay trượt ra sau đỡ lấy lưng tôi, dịu dàng đầy cưng chiều:

“Vậy thì tốt rồi. Anh nhất định sẽ thay em đòi lại công bằng, xử lý đám rác rưởi này cho ra trò!”

Nghe , Từ Tú Tú cuống lên, ngồi bệt dưới đất gào toáng:

“Thiếu gia Thẩm, cho dù các người có quyền có thế cũng không thể bậy !”

“Con tôi mất rồi, tôi mới là người bị cơ mà!”

Tôi vừa định bước lên thì Thẩm Tĩnh An liền ra hiệu cho vệ sĩ che chắn tôi kỹ càng.

Tôi lấy điện thoại ra, mở ảnh chụp màn hình bài đăng đã lưu sẵn, dí thẳng vào mặt Từ Tú Tú.

Trên màn hình hiện rõ bài viết ta đăng:

“Kiếm một thực tập sinh để đổ vạ, là nó mình sảy thai, còn có thể nhân tiện moi tiền!”

Từ Tú Tú trợn tròn mắt, lao tới giật lấy điện thoại:

“Cái này là ghép ảnh! Trên mạng đầy thứ linh tinh, lấy gì chứng minh là tôi đăng?!”

Tôi nhanh chóng né khỏi bàn tay ta, lạnh nhạt đáp:

“Muốn biết ai đăng, tra địa chỉ IP là rõ ngay thôi.”

Nghe , Từ Tú Tú càng gào to hơn:

“Chỉ mấy bài viết đó mà muốn kết tội tôi? Định đổ hết lên đầu tôi chắc? Có giỏi thì lôi bằng chứng thật ra xem!”

Thẩm Tĩnh An bỗng bật lạnh lẽo, không chút nhiệt độ:

“Cô đã bao lần vu khống vợ tôi trong công ty, thật nghĩ tôi không lấy dữ liệu camera?”

“Còn mấy lời bịa đặt đăng trong nhóm chung của công ty, chẳng phải toàn bằng chứng tặng tận tay hay sao?”

Anh khẽ gật cằm, vệ sĩ lập tức mở video trong máy tính bảng.

Thì ra trên đường tới đây, Thẩm Tĩnh An đã cầu công ty gửi toàn bộ video giám sát.

Thoạt thì đúng là Từ Tú Tú va vào tôi rồi sảy thai.

Nhưng khi phóng to đoạn quay, rõ ràng tôi không hề đụng đến ta.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...