Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
7
Cái người này, ánh mắt thật là sắc bén.
Tâm tư bị nhìn thấu nên tôi cũng chẳng giấu nữa: "Vậy tại sao không nói rõ?"
"Nói ra em có tin không?"
"..."
Trong cảnh đó thì hình như là không.
Thôi được rồi.
Lại một trận im lặng.
Vì hiểu lầm đã được giải quyết nên đương nhiên tôi không có lý do gì để ở lại đây nữa.
"Xin lỗi, khoảng thời gian này đã phiền rồi, em sẽ đi ngay đây."
Tôi quay người, chuẩn bị vào phòng dọn đồ, lúc này, Lâm Thành cất lời: "Không cần xin lỗi, không có gì là phiền cả."
"Hả?"
"Anh thiếu một , vừa hay em đến."
"..."
Có lẽ đầu óc tôi bị ngã nên hơi chậm chạp, cả nửa ngày tôi vẫn chưa hiểu được ý tứ câu nói của Lâm Thành.
"Mẹ giục cưới."
"..."
Wow, ngắn gọn, rõ ràng và dễ hiểu.
Vậy nên ấy muốn đối phó với mẹ nên đã giữ tôi lại sao?
Khụ, tôi hiểu rồi, diễn kịch mà...
Nhưng mà hồi đại học Lâm Thành học khoa diễn xuất thì phải, hèn chi diễn nhập tâm phết, cứ "vợ " này nọ gọi một cách trơn tru.
Chậc, đúng là cao thủ!
8
Lâm Thành đặt bánh kem dâu tây lên bàn trà: "Bố mẹ đang đi du lịch nước ngoài, một thời gian nữa sẽ về."
Ý của ấy là tôi không thể đi, tôi phải tiếp tục ở lại giúp ấy đối phó với mẹ ấy sao?
"Đúng vậy, chính là như em nghĩ đó."
"..."
Được thôi, ăn của người ta thì phải mềm miệng.
Huống hồ, tôi còn ăn không ít.
Ngay cả khi đã nói rõ mọi chuyện, Lâm Thành vẫn như thường lệ đi vào bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Hai món mặn một món canh đều là những món tôi thích ăn.
Tôi và Lâm Thành ngồi đối diện nhau, lặng lẽ ăn xong bữa cơm này.
Nếu là trước đây thì không khí trên bàn ăn đã sôi nổi từ lâu rồi, Lâm Thành còn gắp phần tôi không ăn hết vào bát của ấy, chẳng hề ghét bỏ mà ăn sạch sành sanh.
Lúc đó, tôi vui vẻ tin rằng đây là hành bình thường của vợ chồng son.
Kết quả… huhu.
Ăn xong, Lâm Thành dọn dẹp nhà bếp rồi vào phòng việc.
Tôi ngước nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường, trước đây vào giờ này, Lâm Thành đã nắm tay tôi xuống lầu đi dạo rồi, hai đứa tôi cứ quấn quýt lấy nhau, chẳng có thời gian mà xem điện thoại.
Bây giờ, tôi chỉ có thể một mình về phòng, rồi nằm trên giường lặng lẽ ngắm ảnh/video.
Vẫn như mọi khi lại khác.
[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tinh-yeu-don-phuong-vi-keo-sua/chuong-4.html.]
Ít nhất, tôi và Lâm Thành đang ở cùng một mái nhà, chỉ cách nhau một bức tường.
Lâu rồi tôi không xem tài khoản của mình, giờ mở ra, video mới nhất là cảnh Lâm Thành bước xuống xe, một tay đút túi quần, mọi cử chỉ đều toát lên vẻ "sang trọng".
Khí chất mạnh mẽ đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Thật là đỉnh mà!
Bất ngờ thay, video này đã có hơn mười nghìn lượt thích, bình luận phía dưới cũng đã lên đến hàng nghìn và vẫn đang không ngừng tăng lên.
Lâm Thành nổi tiếng rồi sao?!
Tôi hơi hoảng.
Mở phần bình luận ra, toàn là á á á, đẹp trai quá, còn có người gọi thẳng "chồng " nữa.
Tôi sững sờ, tiếp tục lướt xuống.
[Chỉ cần tôi sống đủ lâu, nhất định sẽ thấy chị này cưa đổ nam thần.]
Ừm, tôi tiện tay bấm thích một cái.
Còn những người gọi "chồng " kia, ảnh đại diện cơ bản đều là những thần tượng đang nổi tiếng.
Khụ, thôi được rồi.
Đúng là không có ai hơn ai.
Ngay lúc tôi đang xem say sưa thì cửa vang lên tiếng .
Trong nhà chỉ có hai người.
Vậy thì… tôi giật mình bật dậy khỏi giường, chạy đến cửa, hít sâu một hơi rồi mở cửa phòng.
Quả nhiên, Lâm Thành đang đứng ở cửa.
Anh ấy nhìn tôi một cái, đôi môi mỏng đẹp đẽ ấy thốt ra hai chữ: "Xuống lầu."
"..."
Cho đến khi đứng trên con đường nhỏ quen thuộc, tôi mới muộn màng nhận ra, Lâm Thành đang cùng tôi xuống lầu đi dạo, tuy không nắm tay dưới ánh đèn đường, hai cái bóng dài ngoẵng lại dán vào nhau thật gần.
Tôi không kìm được mà cong khóe môi lên, lặng lẽ nhích lại gần Lâm Thành thêm một chút, cái bóng trên mặt đất lập tức quấn lấy nhau.
Hì hì, tôi không biết chán, cứ nhích đến gần hơn như bị nghiện vậy.
Kết quả, Lâm Thành chợt quay người lại, tôi không phanh kịp, cú nhích này khỉ thật, tôi lập tức lao vào lòng Lâm Thành.
Tuy cách một lớp áo mỏng tôi vẫn cảm nhận được lồng n.g.ự.c săn chắc của Lâm Thành.
Tai tôi nóng bừng.
9
"Sao không đăng video nữa, đã nửa tháng kể từ lần cập nhật gần nhất rồi."
Tôi vẫn còn chìm đắm trong niềm vui trộm của sự tiếp thân mật này thì đột nhiên Lâm Thành nói một câu khiến tôi ngơ người.
"Hả?"
"Tài khoản của em."
"..."
Tôi sắp c.h.ế.t vì xấu hổ rồi.
Mắt tôi trợn to như mắt ếch, tại sao Lâm Thành lại biết tài khoản của tôi chứ, vậy có phải ấy đã xem những video đó rồi không?!
Á! Không khí có chút tĩnh lặng.
Lâm Thành điềm nhiên nhìn tôi, vẻ mặt như thể không có được câu trả lời sẽ không chịu bỏ qua.
Bất chợt, một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi: "À, em bị ngã nên điện thoại bị mất ảnh lưu trữ nữa rồi."
"Được."
"..."
Phù! Tôi thở phào nhẹ nhõm, chậc, dễ lừa thật đấy, đúng là đàn ông thẳng thắn có khác.
Bạn thấy sao?