Tình Yêu Đơn Phương [...] – Chương 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau này, tôi mới biết, hóa ra Lâm Thành đã bắt đầu âm thầm chuẩn bị từ cái ngày tôi tỉnh lại.

Anh ấy đã liên hệ với những người cũ của tôi, lại còn là lúc tôi không biết mà một mình đến nhà tôi, nói chuyện với bố mẹ tôi.

Sau đó nữa, Lâm Thành nhận ra sự bất an và sợ hãi của tôi, thế là đi trước một bước, dụng tâm tính toán, từng bước cẩn trọng để chuẩn bị buổi cầu hôn này.

Cuối cùng, Lâm Thành cũng đạt được ý nguyện.

15

Mùng bảy tháng bảy, vào ngày lễ nhân, tôi và Lâm Thành đã đi đăng ký kết hôn.

Lúc từ Cục Dân chính bước ra, Lâm Thành cầm hai tờ giấy chứng nhận kết hôn, cười ngốc nghếch.

Ngay cả khi tôi đưa tay muốn lấy giấy chứng nhận kết hôn, ấy cũng từ chối.

"Vợ , sau này sẽ giữ cái này."

"..."

Thôi được.

Lâm Thành cẩn thận cất giấy chứng nhận kết hôn đi, hình như nghĩ đến điều gì đó, rất nghiêm túc nhìn tôi: "Vợ , em vẫn chưa gọi mà?"

"..."

Tôi nhớ lại cái vẻ ngốc nghếch của mình hồi mất trí nhớ, cứ một tiếng "chồng" lại một tiếng "chồng", đột nhiên giờ lại không tài nào gọi được tiếng "chồng" này.

"Hửm?"

Lâm Thành véo cằm tôi, rồi nhướng mày, đôi mắt sâu thẳm tràn đầy mong đợi.

Tôi hơi chột dạ, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Trước đây đã gọi rồi mà."

"Có giống nhau đâu, bây giờ là hợp pháp rồi, em phải gọi chứ."

Cứ thế, vì cái cách xưng hô này, hai đứa tôi vừa mới đăng ký kết hôn đã giằng co với nhau.

Vì tôi mãi không gọi được tiếng "chồng" này nên suốt đường về Lâm Thành đều rất im lặng, về đến nhà thì lao thẳng vào phòng việc.

Tôi nhìn cánh cửa phòng việc đóng chặt mà âm thầm bứt rứt.

Không biết qua bao lâu, điện thoại tôi reo.

Con thân gọi.

Vừa hay, tôi có thể kể cho nó nghe nỗi buồn bực trong lòng.

Kết quả vừa bấm nghe, tôi còn chưa kịp mở miệng, tiếng gào giận dữ của con thân đã truyền đến.

[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tinh-yeu-don-phuong-vi-keo-sua/chuong-8.html.]

"Chết tiệt, chị em ơi, cầu xin hai người đấy, mau dừng tay đi, hai người đã đăng ký kết hôn rồi mà còn muốn sát thương kẻ độc thân à? Đời này mà tớ không tìm được người như chồng cậu thì cậu phải chịu hoàn toàn trách nhiệm đấy!"

Tôi???

Hóa ra, con thân đã theo dõi tài khoản của tôi và Lâm Thành. Cô ấy nói năm phút trước, Lâm Thành đã đăng một video trên tài khoản của ấy.

"..."

Cúp điện thoại, tôi lập tức vào tài khoản, vừa mở ra đã thấy thông báo của Lâm Thành.

Bấm vào, chỉ đọc dòng trạng thái thôi mà mắt tôi đã đỏ hoe.

[Mối đơn phương vĩ đại này, sẽ do , tự tay khép lại một cách hoàn hảo. Lâm phu nhân, phần đời còn lại, sẽ em.]

Phía sau, còn tag tôi.

Video rất dài, nhìn là biết người đã đặt bao nhiêu tâm huyết vào đó.

Tôi xem từ đầu đến cuối, nước mắt cứ thế tuôn ra như mưa.

Xem xong, tôi ném điện thoại sang một bên, chạy ra cửa, vừa mở cửa ra đã thấy Lâm Thành đứng đó.

Bốn mắt nhìn nhau, Lâm Thành đưa tay, lau đi nước mắt trên mặt em.

"Khóc gì chứ."

"Huhu, chồng ơi."

Tôi nhảy bổ vào người Lâm Thành, hai tay ôm chặt lấy cổ, hai chân quấn quanh eo ấy, cả người treo lủng lẳng trên người ấy.

Lâm Thành không chút khách sáo, bàn tay lớn đỡ lấy tôi.

"Chồng ơi, chồng ơi..."

Tôi gọi đi gọi lại, cho đến khi môi tôi nóng lên, đáy mắt Lâm Thành trở nên sâu thẳm.

"Vợ , lát nữa hãy gọi tiếp."

"..."

Ơ?

Lát... nữa á?!

Giây tiếp theo, ấy dùng hành thực tế để giải thích ý nghĩa của từ "lát nữa".

Còn tôi thì đã gọi "chồng" cả một đêm.

Hì hì!

- Hết -

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...