Tình Yêu Giả Tạo – Chương 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hợp tác với tôi, không có đạo diễn, là vị hôn phu tổng tài bá đạo của tôi."

 

Lời vừa dứt, đầu dây bên kia lập tức rơi vào sự im lặng c.h.ế.t chóc.

 

Tôi nuốt nước bọt, lập tức nhận ra lời mình vừa nói quá đáng đến mức nào.

 

Dù Hoắc Tư Châu có diễn sâu đến mấy thì cũng là tổng giám đốc của một tập đoàn top 100 toàn cầu, là cấp trên trực tiếp của tôi đó!

 

Để sếp đến "chữa cháy", Nguỵ Xuân Vũ, mày bị điên rồi à?

 

"Tổng giám đốc Hoắc, nếu không đồng ý, vậy thì tôi đành phải… ôm cuốn 'Cẩm nang tự tu dưỡng của diễn viên' phiên bản quý hiếm của cùng nói lời tạm biệt thôi!"

 

Mặc dù kiểu đe dọa này rất hèn hạ, tôi vẫn phải thể hiện đủ khí thế.

 

Công việc có thể mất, sĩ diện tuyệt đối không thể vứt đặc biệt là với Tống Kỳ.

 

Ngay cả khi tôi đã nghe thấy Hoắc Tư Châu tức đến mức thở hồng hộc, tôi cũng chẳng quản được nữa rồi.

 

"Tôi sẽ cho thấy thế nào là chuyên nghiệp! Địa chỉ!"

 

Hoắc Tư Châu nói chắc nịch, tôi vui mừng khôn xiết, lập tức gửi địa chỉ địa điểm tổ chức sự kiện qua cho .

 

May mắn là chồng của chị họ là người địa phương, đám cưới tổ chức ngay trung tâm thành phố.

 

Ba tiếng đồng hồ, đủ để Hoắc Tư Châu kịp đến.

 

Thế , cho đến khi nghi thức đám cưới sắp đến màn ném hoa cưới, tôi vẫn không thấy bóng dáng Hoắc Tư Châu đâu.

 

Ngược lại, Tống Kỳ lại đang khoác eo hot girl mạng Hề Trang Tĩnh, từng bước đi về phía tôi.

 

Phải nói là, hot girl mạng đi theo con đường nhan sắc đúng là không tầm thường.

 

Họ tự tạo rào cản với người thường, ta còn đứng cạnh Tống Kỳ, quả là kim đồng ngọc nữ, cực kỳ xứng đôi.

 

Dù xét về phương diện nào, tôi cũng không có khả năng tham gia cạnh tranh.

 

Nếu tôi buông bỏ sớm hơn, có lẽ đã không bận lòng đến thế này rồi?

 

Trong lúc tôi thất thần, Tống Kỳ khoác eo Hề Trang Tĩnh dừng lại trước mặt tôi.

 

Tôi thẳng lưng, cố gắng giữ gìn chút sĩ diện còn sót lại.

 

Ánh mắt ta lướt qua tôi rồi đảo quanh cả hội trường.

 

"Bạn trai cậu đâu?"

 

Đám bè bên dưới khán đài đều lặng lẽ nhìn tôi, rồi thuần thục ngậm miệng lại.

 

Cảm giác "đấu võ mồm" ngày xưa ùa về, kích thích đến mức tôi muốn phản bác theo bản năng.

 

Thế lại bị Hề Trang Tĩnh nhanh tay ngắt lời trước: "Chị Xuân Vũ, chị ngoài đời và trong ảnh đúng là không giống nhau."

 

"Em thấy Tống Kỳ ngày nào cũng nói chuyện với chị, còn tưởng ấy vẫn còn vương vấn cũ, giờ mới biết, là em hiểu lầm rồi."

 

Ánh mắt ta nhìn tôi ẩn chứa sự khinh thường, nụ cười vẫn ngọt ngào đáng .

 

Vừa nói, ta còn vừa thân mật lại gần tôi.

 

"Nghe Tống Kỳ nói, chị và tổng tài cao - phú - soái đang đương mặn nồng, còn sắp kết hôn rồi cơ mà. Có điều sắp kết hôn rồi mà đám cưới của người nhà lại chẳng thấy bóng dáng đâu, sao thế, không tiện gặp người khác à? Chị Xuân Vũ, kiểu đàn ông như vậy không được đâu."

 

Lời nói của Hề Trang Tĩnh khiến người ta liên tưởng đủ điều, ánh mắt đám bè bên dưới khán đài qua lại càng lúc càng nhiều.

 

Tôi siết chặt nắm , không nói một lời.

[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tinh-yeu-gia-tao-yncz/chuong-2.html.]

 

Tôi sinh ra số mệnh đã cứng cỏi, khắc c.h.ế.t người bố bạo hành, tiễn ông nội thiên vị đi.

 

Hiệu trưởng tham ô tiền quyên góp còn bị tôi nguyền rủa cho chết.

 

Châm chọc tôi, chắc ta nghĩ bây giờ ta đang vẻ vang, muốn mở tiệc lớn ăn mừng đây mà.

 

Hoắc Tư Châu mãi không đến, tôi vốn đã lo lắng rồi, giờ Hề Trang Tĩnh lại cố nói những lời hiểu lầm, đúng là đổ thêm dầu vào lửa.

 

Bề ngoài tôi không kiêu căng cũng không tự ti, chờ chị họ ném hoa cưới, trong lòng lại thầm cầu nguyện.

 

Ông trời ơi, hãy ban cho cái miệng của con linh nghiệm thêm lần nữa đi, hôm nay có người quay video, quay đúng cái bộ mặt thật đó của ta đi.

 

Rồi theo đúng motif sảng văn, hình tượng trên mạng của ta sụp đổ hoàn toàn, Tống Kỳ chợt tỉnh ngộ quay lại theo đuổi vợ, còn tôi thì cùng tổng tài cao - phú - soái ung dung rời đi.

 

Thế

 

Giả tưởng vẫn chỉ là giả tưởng

 

Hoắc Tư Châu không đến, tôi cũng không diễn nổi nữa.

 

Tôi không muốn để ý đến ta, lại bị ta lén lút chen ngang.

 

Giữa lúc loạng choạng, một hàng người mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện ở cửa.

 

Trên tay mỗi người đều bưng một món quà bước vào.

 

Từ trang sức quý giá đến mỹ phẩm thương hiệu, từ sản phẩm chuyên dụng cho mẹ và bé đến thẻ phòng suite tại trung tâm hậu sản cao cấp.

 

Đây là chuẩn bị cho nửa đời đầu của một người phụ nữ luôn rồi.

 

Trong lòng tôi cầu nguyện, Hoắc Tư Châu ngàn vạn lần đừng xuất hiện với những bước chân tổng tài bá đạo trong phim ngắn trực tuyến.

 

Ngay giây sau đó, không ngoài dự đoán, cảnh tượng đó đã lóe mù mắt tôi.

 

Giữa ngày hè nóng nực, Hoắc Tư Châu khoác áo khoác dài, để lộ đường quai hàm sắc bén như d.a.o gọt mà bước vào hội trường.

 

Nhìn thấy cảnh này, tôi hận không thể tự vả vào mặt mình một cái.

 

Về nhà tôi sẽ thay đạo diễn phim ngắn trực tuyến đó ngay!

 

Tôi che mặt quay đầu đi, bó hoa cưới của chị họ lập tức bay thẳng về phía tôi một cách chính xác.

 

Hề Trang Tĩnh đứng bên cạnh nhổm người lên, vẻ mặt quyết tâm phải giành bằng được.

 

Tôi vốn đã ở rìa sân khấu, nếu bị ta tông trúng, tôi chắc chắn sẽ ngã mạnh xuống dưới.

 

Tôi theo bản năng ngả người ra sau, một bàn tay lớn mạnh mẽ lập tức vòng qua eo ôm lấy tôi.

 

Hoắc Tư Châu có khả năng nhập vai cực tốt, vươn tay một cái là đã chụp được bó hoa cưới.

 

Anh đỡ tôi đứng dậy, tay thuận theo đường cong eo tôi mà ôm chặt.

 

"Xin lỗi cục cưng, đến muộn. Anh lo nghĩ xem nên tặng gì cho chị họ nên quên mất thời gian, về nhà rồi em xử lý thế nào cũng được."

 

Vừa nói, còn vừa đưa bó hoa cưới đến trước mặt tôi.

 

Phải công nhận, diễn đạt thật.

 

Nếu không phải chính tay tôi gọi đến, tôi còn thật sự tưởng mình là nữ chính bị mất trí nhớ, quên béng đi một vị hôn phu cao - phú - soái thế này rồi.

 

Tôi tự nhiên trách móc , hai tay thân mật xoa xoa khuôn mặt tuấn tú của .

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...