Tình Yêu Giả Tạo – Chương 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe vậy tôi trợn trừng, lăn lộn ăn vạ, vặn vẹo trong xe một cách u ám.

 

"Ba triệu tệ, tôi phải trâu ngựa bao lâu mới trả hết đây chứ. Đời con đời cháu của tôi cũng phải cho rồi."

 

Tôi muốn khóc mà không ra nước mắt, chỉ có thể gào thét khản cổ, đến mức suy sụp tột độ còn xuất hiện ảo giác.

 

Nghe Hoắc Tư Châu nói gì đó mà cam tâm nguyện, không nỡ lòng, vân vân.

 

Xem ra thật sự sắp đến ngày giỗ của tôi rồi, nếu không sao tôi lại xuất hiện ảo giác chứ.

 

Trước khi đi, Hoắc Tư Châu còn vẫy tay với tôi: "Làm ơn cho tôi năm sao đánh giá tốt nhé, cần gì cứ gọi là tôi đến ngay."

 

Không dám đâu, xuất hiện ba tiếng thôi đã ba triệu tệ rồi.

 

Cho dù mọi mặt của đều không thua kém người nổi tiếng, thực sự quá đắt, lần này đủ để tôi phải trả nợ cả đời rồi.

 

Tôi mang theo một đống nợ về nhà, vừa mở cửa mẹ tôi đã lộ vẻ mặt vui mừng khôn xiết.

 

"Con ngoan, mẹ cứ tưởng con đã quyết tâm không lấy chồng rồi chứ, nếu không phải Tiểu Tống dẫn về nhà, mẹ còn chẳng biết mình có con rể tương lai đấy."

 

Tôi chợt hiểu ra, lời của Hề Trang Tĩnh trước khi đi là có ý gì.

 

"Chị có vị hôn phu ưu tú như vậy, chắc chắn rất tự hào khi giới thiệu."

 

Cô ta khoác tay Tống Kỳ đi ngang qua tôi, để lại một câu nói không đầu không đuôi như vậy.

 

Hóa ra ta đã sớm biết tôi và Tống Kỳ là hàng xóm, định sau khi theo Tống Kỳ về nhà thì kể hết chuyện ở đám cưới cho mẹ tôi nghe.

 

Muốn tôi "tiến thoái lưỡng nan", để nói dối mãi mà che đậy lời nói dối.

 

Hoặc là tôi phải thừa nhận với mẹ, rằng tôi diễn viên, chuyện vị hôn phu sẽ tự tan biến, ta cũng có thể chớp lấy cơ hội để loan truyền chuyện này ra ngoài.

 

Sĩ diện mà tôi đã tốn ba triệu tệ để mua, xem như hoàn toàn công cốc.

 

Đúng là tự mình rước họa vào thân.

 

Nhìn ánh mắt đầy mong chờ của mẹ, tôi không thể tiếp tục lừa dối bà.

 

Mẹ tôi vì bảo vệ tôi, nhẫn nhịn không ly hôn với người bố bạo hành, tránh để tôi rơi vào tay ông nội trọng nam khinh nữ mà bị đày đọa.

 

Khó khăn lắm hai mẹ con tôi mới đi được đến bây giờ, bà lo tôi đi vào vết xe đổ của bà mà chọn sai người, lại lo tôi sợ hãi hôn nhân mà tự đóng cửa lòng.

 

Vì vậy, chủ đề này, chúng tôi đều rất thận trọng.

 

Tôi cũng vì lời hứa "lựa chọn đầu tiên" của Tống Kỳ mà luôn thể hiện với mẹ thái độ kiên quyết không nói chuyện cảm.

 

Dù biết rõ bà lo lắng cho tôi, tôi vẫn không kể cho mẹ nghe về mối đơn phương này.

 

Bây giờ Hề Trang Tĩnh lại thêm mắm thêm muối trước mặt mẹ tôi, chắc chắn bà cho rằng tôi cuối cùng đã chịu mở lòng.

 

Bà vui mừng vì sai lầm của bà năm xưa không ảnh hưởng đến tôi quá sâu.

 

Tôi đúng là, quá bất hiếu rồi.

[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tinh-yeu-gia-tao-yncz/chuong-4.html.]

 

Tôi ôm lấy mẹ, khóc nấc lên từng tiếng chẳng biết phải nói gì.

 

Có lẽ là đau lòng vì mối ngây thơ tôi đã chờ đợi suốt mười năm.

 

Có lẽ là tự trách bản thân đã để mẹ tôi, người đã gần năm mươi, lo lắng bấy lâu nay.

 

Hoặc cũng có thể là nghĩ đến việc sau này phải đi cho người sếp diễn sâu để trả món nợ ba triệu tệ.

 

Con người chúng ta, tốt nhất là đừng nên tự lừa dối mình.

 

Sức ảnh hưởng quá lớn.

 

Thấy tôi đau lòng như vậy, mẹ tôi tưởng rằng tôi bị gã con rể hụt chưa gặp mặt nào đó lừa dối.

 

Mẹ còn muốn nghỉ việc, đưa tôi về sống ở nhà ngoại.

 

Thế thì không được rồi, bây giờ Hoắc Tư Châu chính là chủ nợ của tôi.

 

trợ lý cho người sếp thích diễn sâu rất đau đầu, trong thời gian ngắn, tôi cũng không thể tìm được công việc nào có mức lương và đãi ngộ tốt hơn thế.

 

Đến lúc đó mà mắc nợ không có khả năng trả, e là tôi còn khóc thảm hơn bây giờ nữa.

 

"Nghỉ việc không được, thôi xin nghỉ phép đi, thiếu mấy ngày lương, mẹ bù cho. "Ngoan, không tìm được người phù hợp cũng đừng ép mình, mẹ sẽ không giục con đâu."

 

Tối đó tôi lập tức xin phép Hoắc Tư Châu nghỉ, hôm sau đã đứng trước cửa nhà tôi.

 

Tôi: ?

 

"Nhà bà ngoại của em lại đúng là nơi công ty tổ chức team building, đã là trợ lý của tôi đương nhiên phải đi cùng sếp rồi."

 

Anh tỏ vẻ tự nhiên, biểu cảm vừa vặn.

 

Nếu không phải hai tay ta đều xách đầy quà cáp, tôi đã tin thật rồi.

 

Anh đi học lớp diễn xuất nâng cao từ khi nào thế, sao tôi lại không biết nhỉ.

 

Thấy định vào nhà, tôi lập tức chặn lại.

 

"Anh cứ đợi trong xe dưới nhà, lát nữa tôi xuống ngay."

 

"Sao thế, tôi còn mang quà cho dì mà."

 

Hoắc Tư Châu thoáng vẻ tủi thân, cứ như con chim hoàng yến bị kim chủ chê bai không ra gì.

 

Cho dù có đẹp trai đến mấy, tôi cũng phải giữ vững lập trường.

 

Hiện giờ Hề Trang Tĩnh đang ở ngay bên cạnh, chỉ cần ta xuất hiện đám, tôi rất lo vị tổng giám đốc tập đoàn top 100 của sẽ bị mẹ tôi cầm chổi đuổi chạy khắp khu nhà.

 

Đến lúc đó tôi không chỉ không trả được ba triệu tệ, mà còn phải bồi thường thêm nữa.

 

Vì cái ví tiền, tôi đành phải xin lỗi với tổng giám đốc Hoắc thôi.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...