Tình Yêu Ngày Giông [...] – Chương 2

2

Sau khi phát xong, tôi nằm trong lòng , toàn thân mềm nhũn không còn sức.

Trong lúc âu yếm, nhỏ giọng dỗ dành tôi, thì thầm những lời tứ.

Rất ư là… đen tối.

Tôi chôn mặt vào n.g.ự.c , cắn một cái: “Không nữa.”

Anh xoa nhẹ tai tôi: “Bảo bối giận lên cũng đáng quá.”

Tôi thật sự rất muốn phản bác lại .

Nhưng mà mệt quá, buồn ngủ quá.

“Em muốn đi ngủ.”

Anh hôn chúc ngủ ngon tôi: “Ngủ ngon nhé, bảo bối.”

Tôi nhắm mắt lại, chuẩn bị gặp Chu Công trong mơ.

Không ngờ lại nghe thấy :

“Bảo bối ngoan, chúng ta sinh một đứa con đi.”

Cái gì?!

Không , người kết hôn với là em tôi mà!!

Đầu tôi lập tức tỉnh táo, cơ thể lại không tỉnh.

Cơ thể cứ thế kéo tôi vào giấc ngủ ngọt ngào.

Không kịp từ chối nữa rồi.

03

Tôi và Tạ Hựu đã kết hôn một năm rồi.

Một năm sống dưới danh nghĩa em tôi.

Anh ta đúng là chẳng nhận ra điều gì bất thường.

Thậm chí còn đòi sinh con với tôi.

Muốn sinh thì đi mà sinh với em tôi ấy.

Nói mới nhớ, em tôi sắp quay về rồi.

Hôm nay là thứ Bảy.

Cuối tuần nào cũng , chỉ cần không có việc gì, tôi và Tạ Hựu đều ở nhà, không ra ngoài.

Còn ở nhà gì thì… khó mà đoán .

Tạ Hựu có cơ bụng sáu múi.

Cơ bụng đương nhiên không phải tự nhiên mà có, có thói quen tập thể dục đều đặn.

Nhà có một phòng gym riêng.

Trước kia tự tập một mình, sau khi cưới thì kéo tôi tập chung.

Ví dụ như hôm nay, đang giám sát tôi tập… phần eo.

Tôi cầu xin : “Cho em nghỉ một chút, em mệt quá rồi.”

Anh hoàn toàn phớt lờ lời than thở của tôi: “Làm việc không bỏ cuộc giữa chừng.”

Nước mắt tôi trào ra nơi khóe mắt: “Thật sự không chịu nổi nữa rồi.”

Anh bất đắc dĩ, xoa đầu tôi.

“Được rồi, hôm nay để tập.”

Tôi chống tay lên cơ n.g.ự.c của , đồng tử lạc thần.

Không thể coi tôi là dụng cụ tập thể hình đâu đấy!

Tôi thất thần vẻ mặt nghiêm túc của Tạ Hựu.

Không hiểu sao lại chợt nghĩ đến…

Người đàn ông mà tôi đang “ vào”, là chồng hợp pháp của người khác.

Anh không hài lòng, cắn tôi một cái: “Bảo bối ngoan, tập trung một chút không?”

Tôi cúi người ôm chặt lấy : “Chồng à.”

“Ừm?”

“Em… bắt đầu thích rồi.”

Anh dừng lại, nâng mặt tôi lên, tôi rất lâu.

“Không chỉ là thích. Vợ à, em.”

Nhưng phải sao đây.

Em… không phải là vợ .

[ – .]

04

Cuộc hôn nhân giữa em tôi và Tạ Hựu là do ân của các bậc trưởng bối mà có.

Cha mẹ tôi cho rằng là bến đỗ tốt, còn phía Tạ Hựu thì chỉ rằng cần một người vợ, nên cũng không từ chối.

Một cuộc hôn nhân không có chút nền tảng cảm nào, ban đầu tôi tưởng sẽ rất nhạt nhẽo.

Có lẽ chỉ gặp nhau một lần mỗi tháng, giữ gìn nghĩa vợ chồng một chút.

Thế vào ngày tân hôn, tôi từ phòng tắm bước ra, vừa lau mái tóc vẫn còn ướt.

Người đàn ông trong phòng cũng vừa tắm xong.

Tôi đứng yên tại chỗ, nhất thời không biết phải gì.

Anh lên tiếng: “Lại đây.”

Trước đêm tân hôn, tôi và Tạ Hựu chỉ gặp nhau đúng ba lần.

Lần đầu là hẹn ăn tối, tiện thể nhận mặt nhau.

Lần thứ hai là đi thử váy cưới, giúp tôi chỉnh lại đuôi váy.

Lần thứ ba là trong ngày cưới, nắm tay tôi, trước mặt đông đảo quan khách, đeo nhẫn cho tôi.

Chỉ có .

Giờ đây, một nam một nữ ở cùng một phòng.

Hơn nữa, đều đã tắm xong, chỉ mặc mỗi đồ ngủ.

Tim tôi đập thình thịch, căng thẳng tột độ, chậm rãi bước về phía .

Tôi căng thẳng đến mức giọng cũng run lên: “Có… có chuyện gì sao?”

Khi còn cách ba bước chân, tôi dừng lại.

Giây tiếp theo, một đôi tay ôm lấy eo tôi, kéo tôi ngã thẳng vào lòng .

Tôi ngẩng đầu lên, thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của .

“Đêm tân hôn mà, vợ , em đoán xem là chuyện gì?”

Tim tôi như ngừng đập.

Gọi “vợ ” rồi kìa aaaaa!

Sao lại tùy tiện như chứ!!

Đầu ngón tay rất nóng, như có ngọn lửa thiêu đốt nơi chạm vào.

Tạ Hựu vén dây váy ngủ của tôi lên, tôi vội siết chặt vạt áo : “Cái đó… cái đó…”

“Có biết không?”

Tôi lắc đầu: “Không biết.”

Trước khi kết hôn, tôi thậm chí còn chưa từng nắm tay đàn ông.

Căng thẳng quá, căng thẳng muốn c.h.ế.t luôn.

“Anh cũng không biết , phải sao đây?”

Mắt tôi sáng lên: “Vậy… chúng ta để lần sau đi, hôm nay bỏ qua nhé!”

Anh nắm cằm tôi, cúi đầu xuống.

Đôi môi nóng bỏng hôn lên môi tôi.

Anh vuốt ve những nơi mà chính tôi còn chưa từng chạm vào.

Cơ thể tôi mềm nhũn.

Tạ Hựu khẽ : “Vợ à, cơ thể em hình như không muốn chờ đến lần sau đâu.”

Tôi cắn môi, cố nén cảm giác kỳ lạ đang dâng lên: “Anh bậy.”

Anh đưa ngón tay lấp lánh nước lên lắc nhẹ.

“Ừ, đều là bậy, bảo bối ngoan nhà chắc chắn không có ‘chảy nước miếng’ đâu nhỉ.”

Aaaaa đang cái gì chứ!!

~Truyện đăng bởi Lộn Xộn page~

Tạ Hựu không né tránh ánh mắt tôi, chằm chằm không rời.

Tôi bỗng dưng có cảm giác… ánh mắt như đang một món bảo vật vừa mất lại vừa tìm lại .

Anh hơi hé môi, ngậm lấy ngón tay mình.

Anh khẽ: “Ngọt thật đấy.”

Tôi trợn to mắt.

Anh…

“Bảo bối ngoan, đã xem rất nhiều hướng dẫn.

Là những thứ em từng thích.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...