Tôi Bị Hack Mất [...] – Chương 14

Anh ấy đã liên hệ với luật sư và an ủi tôi: “Sở dĩ hắn không đăng lên mạng mà liên hệ với em là vì hắn hack tài khoản rồi lừa tiền là vi phạm pháp luật, đăng lên mạng thì sẽ bị tóm ngay lập tức nên hắn chỉ có thể tống tiền em thôi.”

“Cứ đợi đi, có tội thì ắt sẽ bị trừng trị thôi.” Anh chỉ một câu.

Đội ngũ đằng sau của Phương Yến Lương rất mạnh, chẳng mấy chốc mà tin tốt đã truyền đến.

Tên lừa đảo đã bị bắt rồi.

Số tiền mà lúc đầu hắn lừa học của tôi đã cảnh sát đòi lại đầy đủ.

Tôi vô cùng .

Phương Yến Lương rất khó hiểu: “Lúc đầu cho em tận 100,000 tệ cũng không thấy em , bây giờ mới có 10,000 tệ mà đã rồi à?”

Tôi vừa mới tốt nghiệp thạc sĩ, lụng vất vả một tháng mới kiếm số tiền này, đánh mất rồi lại tìm , có thể không cảm à?

Nghĩ đến đây, tôi bỗng nhiên bị ám ảnh bởi chuyện tiền nong: “Thù lao đóng giả còn gửi vào tài khoản của em hàng tháng không đấy?”

Anh : “Bây là em là thật của rồi mà.”

“Ồ.” Tôi đáp một tiếng.

Không có thì không có, dù sao thì Phương Yến Lương vẫn quan trọng hơn tiền bạc.

Anh vòng tay qua người tôi, : “Làm thật của thì còn có nhiều tiền hơn là giả đấy, em trông thất vọng thế à?”

Tôi hôn lên một bên má , thầm nghĩ, thế này cũng không tệ.

Chẳng bao lâu sau đã đến buổi họp lớp.

Vì nghe tin Phương Yến Lương cũng tham gia họp lớp nên số lượng người tham gia cũng tăng đến chóng mặt, đổi địa điểm đến mấy lần.

Cuối cùng cũng chọn địa điểm, là một khu nghỉ dưỡng ở ngoại ô thành phố.

Hôm đó, trời nắng đẹp.

Phương Yến Lương lái xe chở tôi đến biệt thự, tôi ngồi trên ghế lái phụ của ấy, cảm thấy hụt hẫng khi nghĩ đến cảnh tượng mà mình sắp phải đối mặt.

Phương Yến Lương ngồi ở ghế lái và trêu chọc tôi: “Diễn cảnh tứ giả em căng thẳng thì đã đành, đây là tứ thật mà sao em căng thẳng thế hả?”

“Các học nhất định đang nghĩ xem tại sao lại muốn thành đôi với em đấy.”

“Kỳ lạ lắm à?”

“Mười năm trước đã muốn thành đôi với em rồi.” Anh .

Tôi chợt tò mò: “Tại sao lại thích em thế?”

Thời thanh xuân của tôi và Phương Yến Lương chưa bao giờ xuất hiện cùng nhau.

Anh ấy thì nổi tiếng vạn người mê, tôi thì lặng lẽ trầm mặc không ai biết tới, sao lại có thể để ý đến tôi nhỉ?

“Anh quên rồi.” Anh đáp.    

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...