Trên xe buýt đông người chen chúc, tôi vô tình giúp anh chàng đẹp trai bên cạnh giành lấy vị trí “địa chủ” trong ván Đấu Địa Chủ.Anh ấy nhìn chằm chằm vào bộ bài thảm hại trong tay, rơi vào trầm tư.Tôi cũng im lặng.Liếc qua bài, tôi chỉ muốn thốt lên: Thảm không nỡ nhìn.Không có lá lớn, bài lẻ thì nát vụn, đến Hitler nhìn chắc cũng phải rơi nước mắt.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?