Tôi Không Yêu Con [...] – Chương 9

9

 

Một giờ sau, tôi và Lâm Phong lên máy bay, lần này chúng tôi không với ai.

 

Xuống máy bay, trước khi hủy số điện thoại, tôi báo tin cho em chồng, kể về những việc Lâm Dự đã rằng chúng tôi đã bỏ trốn.

 

"Em cũng đưa mẹ đi đi, nếu không sẽ bị nó tìm đến..."

 

Cô em tức giận chửi rủa: "Có cha mẹ nào như chị không? Không dạy dỗ con thì bỏ trốn? Để lại rắc rối cho chúng tôi à!"

 

"Tất cả số tiền bán nhà đều đưa cho mẹ, để dưới tên ."

 

Cô em lập tức cứng họng: "Sao chị không sớm?"

 

"Chút nữa sẽ gọi điện cho mẹ, rằng để cắt đứt hoàn toàn với Lâm Dự và gã kia, chúng tôi đã đưa nó đi du học. Cô dẫn mẹ đến thành phố khác và tìm cách giấu giếm mọi chuyện."

 

Cô em đã thấy sức mạnh của Lâm Dự, cộng với việc chúng tôi đã đưa hàng trăm nghìn tiền bán nhà để dưỡng già cho mẹ, nên vội vàng dẫn chồng con chạy sang thành phố khác và từ xa chỉ đạo môi giới xử lý phần còn lại.

 

 

 

 

—-------

 

Em chồng nhờ bè luôn theo dõi hình của Lâm Dự.

 

Em ấy rằng đêm đó, Lâm Dự chờ mãi không thấy chiếc bánh sinh nhật tôi đặt, cũng không liên lạc với tôi, liền gọi điện cho , hỏi tôi đã đi đâu.

 

Em chồng tìm cách lấp liếm, bảo rằng tôi ra ngoài giải quyết công việc, Lâm Dự lập tức nổi cơn thịnh nộ. Em chồng đưa ta vài nghìn tệ mới tạm xoa dịu .

 

Tôi không khóa tài khoản WeChat, Lâm Dự liên tục nhắn tin hỏi tôi đang ở đâu.

 

Ngày hôm sau, sau một đêm say rượu cùng gã trai, ta về nhà và phát hiện ngôi nhà đã đổi chủ.

 

Những gì còn lại cho ta chỉ là mấy thùng đồ lớn và một quyển sổ hộ khẩu trơ trọi.

 

Lâm Dự bàng hoàng, điên cuồng gọi điện và nhắn tin cho tôi. Tôi không chặn ta cũng không trả lời, chỉ đọc mà không hồi âm.

 

Cô ta đến báo cảnh sát, tôi và Lâm Phong đã di cư hợp pháp, cảnh sát không thể can thiệp.

 

Cô ta muốn kiện chúng tôi vì tội bỏ rơi, ta đã 18 tuổi, chúng tôi không còn nghĩa vụ nuôi dưỡng.

 

Lâm Dự không còn cách nào, định tìm bà nội và dì, phát hiện họ đã sớm rời đi.

 

Cô ta chỉ còn lại một mình, không đủ tiền để mua nhà.

 

Liên lạc không với tôi, cũng không tìm bà nội hay dì, Lâm Dự chẳng còn nơi nào để đi, đành phải theo về nhà gã trai.

 

Tôi cũng hơi ngạc nhiên khi gia đình gã trai đó lại chịu đựng ta.

 

Sau này tôi mới biết, lý do gia đình gã trai của Lâm Dự chịu đựng ta suốt ba tháng là vì họ nghĩ nhà tôi có điều kiện tốt, và Lâm Dự là con một, nên không tin rằng chúng tôi sẽ thực sự bỏ rơi ta.

 

Sau ba tháng nuôi Lâm Dự, gã trai dần mất kiên nhẫn khi thấy ta vẫn lẻ loi một mình, không thể liên lạc với chúng tôi.

 

Họ nghĩ ra một kế hoạch, lên mạng kêu gọi “tìm người thân”.

 

Họ còn nghĩ ra hàng loạt tiêu đề giật gân:

 

[Học sinh lớp 12 bị gia đình bỏ rơi ngay trước kỳ thi đại học]

 

[Sốc: Cha mẹ thú tính bỏ rơi con tuổi thanh xuân để vui vẻ hưởng thụ]

 

 

Họ còn không ít phương tiện truyền thông để truyền bá, rầm rộ muốn dùng sự tẩy chay đạo đức để ép chúng tôi.

 

May mà chúng tôi đã chạy đủ nhanh và đủ xa.

 

Nhìn cảnh Lâm Dự bao nhiêu người trên mạng xót thương, không ít người còn muốn tài trợ cho ta, tôi chỉ thấy nực .

 

Lâm Dự và gã trai tận dụng cơ hội này để trở thành streamer, dựng nên hình tượng “đóa hoa nhỏ kiên cường”, kiếm tiền để thực hiện giấc mơ đại học, thậm chí ra không ít video mắng nhiếc chúng tôi:

 

[Không phải bậc cha mẹ nào cũng thương con cái]

 

[Tại sao cha mẹ lại không cần thi?]

 

 

Những câu của Lâm Dự trở thành “kim chỉ nam” dân mạng chia sẻ rầm rộ.

 

Cư dân mạng nhiệt truy tìm hành tung của tôi và Lâm Phong, kể từ khi ra nước ngoài, chúng tôi không liên lạc với ai, tạm thời chưa ai tìm ra chúng tôi ở đâu.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...