Trầm Mê – Chương 1

Chương 1

Năm thứ ba kết hôn với Chu Dung Thâm, ta dẫn một về nhà.

“Tiết Uyển, cũng nên học theo mấy trẻ khác đi, đừng cứng nhắc như khúc gỗ cả ngày như .”

Tôi đập vỡ ảnh cưới, đưa đơn ly hôn đã sớm chuẩn bị xong cho ta.

“Chu Dung Thâm, ly hôn đi, tôi cho ta trèo lên vị trí này đấy.”

Bạn bè ta đều khẳng định, rời khỏi ta, tôi sẽ c.h.ế.t đói đầu đường.

Chu Dung Thâm cũng nghĩ : “Để ta nếm trải đủ đau khổ, cho biết con dâu nhà họ Chu này sướng đến mức nào.”

Nhưng một tuần, rồi một tháng trôi qua, tôi vẫn chưa quay lại tìm ta.

Chu Dung Thâm bắt đầu bất an, vô cùng lo lắng, ngày đêm khó yên.

Vào đêm khuya một ngày nọ, ta say rượu, đến gõ cửa nhà mới của tôi: “Tiết Uyển, chẳng phải em muốn tiền à, tôi cho em…”

Cửa nhà mở ra, một người đàn ông xa lạ cởi trần chỉ mặc quần ngủ, trên eo còn có mấy vết cào còn mới.

Trần Tiến Hiền nhướng mày, đáy mắt mang theo vẻ không vui vì chưa thỏa mãn.

“Anh Chu đêm hôm khuya khoắt tìm vợ tôi trò khùng điên gì ?”

1

Trong căn phòng sang trọng, bảo mật nhất mà Chu Dung Thâm đã bao dài hạn trên tầng cao nhất của club tư nhân Tiểu Kim Sơn.

Tôi cởi áo khoác, vắt lên cánh tay, lấy lại bình tĩnh, đi thẳng về phía trước.

Đẩy hai cánh cửa gỗ khắc hoa tinh xảo ra, tôi liếc mắt là thấy Chu Dung Thâm.

Áo sơ mi màu xám bạc đã mở nửa, cà vạt đã sớm không cánh mà bay.

ngồi trong n.g.ự.c ta, đang đút nho đã lột vỏ đến bên miệng ta.

Anh ta đưa tay đẩy ra, nét mặt ngược lại trông rất hưởng thụ.

“Chị dâu đến rồi?”

“Chị dâu mau vào đi…”

Có người thấy tôi, vội vàng đứng dậy chào hỏi.

trong lòng Chu Dung Thâm cũng giật mình, vội vàng muốn đứng dậy khỏi đùi ta.

Nhưng lại bị Chu Dung Thâm ấn xuống: “Em cứ ngồi đây.”

kia sợ hãi tôi, bị ta giữ chặt lấy, ôm chặt eo không cử , khuôn mặt nhỏ cũng dần trắng bệch.

Chu Dung Thâm lại hờ hững một tiếng: “Kêu loạn gì thế, ai là chị dâu mấy cậu? Chị dâu mấy cậu đang ngồi trên chân tôi mà?”

Mọi người nhất thời ngơ ngẩn, cũng không biết phải gì cho phải.

“Chu Dung Thâm.”

Tôi gọi một tiếng, ta dứt khoát nhắm mắt lại, không tôi.

Bầu không khí dần dần trở nên gượng gạo.

Có người thử hòa giải: “Ơ… chị ngồi xuống trước đi, Thâm uống say, còn chưa tỉnh rượu nữa.”

“Không cần, tôi xong đi luôn.”

Tôi hít sâu một hơi, chậm rãi đi lên trước mấy bước.

Chu Dung Thâm mở mắt ra, lạnh mặt về phía tôi: “Lại đòi tiền?”

“Lần này muốn bao nhiêu? Mười vạn, hai mươi vạn, hay là một trăm vạn?”

2

Phòng bao lặng ngắt như tờ.

Trong nháy mắt đấy, tôi thật sự rất muốn xoay người rời đi.

Nhưng tia lý trí cuối cùng vẫn luôn giữ tôi lại.

Họng tôi như bị dính chặt, giọng khàn đặc:

“Tình hình bên cả không ổn lắm, vừa phải vào ICU phẫu thuật, cần ba mươi vạn.”

Chu Dung Thâm “hừ” một tiếng, ném cho mọi người ánh mắt “không ngoài dự đoán”.

Ngón tay thon dài của ta vuốt ve lọn tóc dài của trong lòng:

“Tiết Uyển, từ lúc kết hôn đến bây giờ, tôi cho bao nhiêu lần ba mươi vạn rồi?”

“Cô đã từng khiến tôi vui vẻ một lần chưa?”

“Số tiền này, không phải không cho , dù gì cũng phải khiến tôi thoải mái, xem có đúng không?”

Tôi cố nhịn cảm giác nhục nhã muốn khóc, cắn chặt răng, ngẩng đầu ta: “Anh muốn tôi gì?”

Chu Dung Thâm nhướng mày một tiếng:

“Xem như còn biết điều.”

“Tới tìm tôi đòi tiền vẫn còn biết phải ăn mặc xinh đẹp, có thể thấy không phải người không hiểu chuyện.”

Trong đôi mắt đen láy của ta, lộ ra chút tàn khóc lạnh lùng:

“Cô khác gì mấy người con khác?”

“À, con nhà người ta, ít ra không giống cái loại như , kỹ nữ còn muốn lập đền thờ.”

Ngay khoảnh khắc nước mắt muốn trào ra mãnh liệt, tôi xoay người, hốt hoảng chạy vọt khỏi phòng.

“Dung Thâm, cậu hơi nặng lời rồi đó.”

“Đúng đấy, cậu xem nãy chị dâu khóc, thật sự là tôi thấy là lòng…”

“Sao, đau lòng à?” Giọng Chu Dung Thâm trầm đi mấy phần.

“Thật ra chị dâu tốt vô cùng, vừa xinh đẹp lại yên tĩnh, hành rất thỏa đáng.”

“Đúng thế, không thì để tôi đưa ba mươi vạn thay cậu cho…”

“Haiz, Dung Thâm cậu chứ, đừng ra án mạng đấy…”

Tiếng chai rượu rơi vỡ nát xen lẫn tiếng đàn ông chửi mắng vang lên, bị tôi vứt lại sau lưng.

Ngay chớp mắt chạy vào thang máy, cả người tôi như bị rút hết sức lực, dựa vào thang máy, nước mắt bắt đầu rơi như mưa.

3

Kết hôn ba năm, tôi phát hiện ra Chu Dung Thâm ghẹo hoa bên ngoài.

Thực hiện hôn ước giữa hai nhà Chu Tiết, ta vốn không thích.

Trước khi kết hôn, Tần Tang ta thích lặn dưới nước, gặp chuyện ngoài ý muốn không cứu lại .

Anh ta tưởng tôi và nhà họ Tiết ra, càng hận tôi hơn.

Sau khi hôn lễ kết thúc, ta rời đi, không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Ba tháng sau quay về, lại dẫn theo một lạ lẫm bên người.

Hai năm sau đó, ta đã thay không biết bao nhiêu .

Ít nhiều gì, mặt mũi cũng có phần giống Tần Tang.

Nhưng đây là lần đầu tiên, ta đưa tên Hứa Ninh kia về nhà.

Sau khi trở về từ bệnh viện, ánh mắt giúp việc trong nhà tôi đều là lạ.

Mãi đến khi tôi lên phòng ngủ trên tầng, thấy Chu Dung Thâm nằm trên giường tân hôn.

Hứa Ninh đang ngồi bên cạnh ta, dịu dàng cho ta uống nước.

Thấy tôi đi vào, kia sợ tới mức suýt nữa nhảy lên: “Chị Chu, Chu uống say…”

Tôi đứng ngoài cửa, xua tay với ta: “Cô cứ chăm sóc ta đi.”

“Như sao , chị là vợ ấy, chị nên là người chuyện này…”

“Không sao, ta thích , chăm sóc ta, ta mới thoải mái.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...