10
Quán cà phê.
Bà Tư nhấp một ngụm cà phê đen không đường, nhẹ nhàng.
“Trên đời này, chuyện bực bội nhất là lấy phải một gã đàn ông vô lương tâm và sinh ra một đứa con trai vô ơn.”
Bà kể về những chuyện xảy ra hàng chục năm trước.
“Khi đó tôi còn trẻ, đói quá ăn quàng, nên đã phải nếm trải vị đắng của .
“Chỉ vì mê cái vẻ bề ngoài của cha Cố Trạch mà khiến tôi phải hối hận cả đời.”
Cha của Cố Trạch chỉ có cái mã, lười việc, sống dựa vào bà Tư.
“Khi tôi việc bên ngoài, ông ta lại trêu ghẹo các phụ nữ trong khu nhà.
“Mà đối tượng chính là mẹ ruột của Tôn Nhất Nhiên, khi ấy bà ta bế theo con , khóc lóc kể lể về cái c.h.ế.t của người chồng đầu tiên.
“Cha của Cố Trạch thương cảm cho cảnh mẹ góa con côi, lén lút đem đùi gà trong nhà cho hai mẹ con họ.
“Còn tôi, cực khổ mang đồ từ chợ sỉ về, bán hàng ở Đông Đại Môn, về nhà chỉ ăn phần đuôi gà.”
“Sau đó, cha của Cố Trạch gặp tai nạn, lén lút lấy tiền bồi thường của tài xế cho mẹ con họ. Tôi giận đến mức ly hôn ngay lập tức, rồi tranh thủ các mối quan hệ để ra nước ngoài phát triển.
“Giờ về nước, nghe người ta , cha con nhà họ đều giống nhau, thích cha dượng rẻ tiền.”
“Ngôi nhà ở khu vực trường trọng điểm mà các người mua đó, là tôi nghe nó gặp khó khăn sau khi kết hôn, nên đã chuyển ba triệu cho nó mua nhà. Chắc nó chưa từng kể với con nhỉ?”
Thấy tôi im lặng, bà Tư giễu cợt:
“Lấy con trai tôi, quả là khởi đầu cho bất hạnh của con rồi!”
11
Sau buổi gặp với bà Tư, ý định ly hôn của tôi càng trở nên mãnh liệt.
Không thể đánh thức một người đang giả vờ ngủ.
Có Tôn Nhất Nhiên ở đó, trái tim của Cố Trạch mãi mãi sẽ không hướng về mẹ con tôi.
Sáng sớm, tôi không chuẩn bị bữa sáng cho Cố Trạch mà đưa con trai, đang nghỉ hè, đến công ty.
Bà Tư thấy cháu trai thì rất vui mừng:
“Nhóc con, nghe con rất thích chó nhỏ?”
“Bà nội cũng như con, rất thích vật nhỏ, như là gà nướng, vịt nướng, cá nấu cay, cá dầm cải chua, tôm hùm cay…”
Cố Duệ sững sờ.
Bà lớn rồi bảo một người đàn ông cao ráo, điển trai bước vào, tay xách một cái chuồng chó.
Vừa thấy chó Schnauzer lanh lợi, mắt con trai tôi sáng rực lên.
Bà Tư chỉ vào chàng trai trẻ và giới thiệu:
“Đây là cháu lớn nhà ngoại của mẹ, Tư Hoài Thư, đẹp trai không thua gì người mẫu, chỉ có điều miệng mồm hơi ngốc, là người ít .”
Tư Hoài Thư mỉm bất lực, chỉ khẽ gọi một tiếng:
“Cô!”
“Thôi không trêu con nữa! Tiểu Duệ, con có thể gọi ấy là cậu.”
Bà Tư lại sang tôi:
“Nhan Nhan, không phải con lo lắng về suất học cho cháu sao?
“Hoài Thư đã cùng mẹ bươn chải ở nước ngoài nhiều năm, không chơi bời, không cờ bạc, không thích tiêu tiền, khi thị trường bất sản còn vàng son, đã đầu tư vào một căn nhà ở gần trường tốt nhất trong thành phố.
“Con có thể chuyển hộ khẩu của Tiểu Duệ vào tên của nó, chuyện học hành không còn vấn đề gì.”
Tôi trợn mắt:
“Như … có ổn không ạ?”
“Là người một nhà rồi, sao phải khách sáo!
“Những năm trước, khi mẹ suýt c.h.ế.t vì bệnh, Cố Trạch còn chẳng thèm bắt máy. Là Hoài Thư lo lắng mọi chuyện, tìm bác sĩ, quản lý công ty cho mẹ, mới giúp mẹ vượt qua khó khăn.
“Đối với mẹ, nó còn giống con ruột của mình hơn.”
Sợ tôi từ chối, Tư Hoài Thư cũng thêm:
“Tôi quen ở gần công ty, để trống nhà cũng phí. Hai mẹ con cứ dọn vào ở, muốn ở bao lâu cũng .”
“Ồ! Cậu chàng ít , hôm nay nhiều quá nhỉ, tối nay sẽ thưởng thêm đùi gà.”
12
Tôi lặng lẽ chuyển hộ khẩu của con trai sang nhà mới.
Cố Trạch hoàn toàn không hay biết gì.
Anh bận đưa mẹ con bạch nguyệt quang đi du lịch trước khi nhập học, mua đồ chơi cho Phi Phi ở Disneyland, cả ba vui vẻ chụp ảnh với Lina Bell.
Tất cả những điều này tôi đều thấy từ trang cá nhân của Tôn Nhất Nhiên.
Cô ấy đặt chế độ chỉ cho tôi xem.
Dù sao, Cố Trạch đã viện cớ đi công tác ở Thượng Hải, hứa sẽ mang quà về cho con trai.
Tôn Nhất Nhiên dám công khai khiêu khích như , chẳng qua muốn tôi chủ cãi vã với Cố Trạch.
Trong cán cân cảm, ấy luôn là người có trọng lượng hơn.
Đáng lẽ tôi nên tức giận.
Nhưng hôm đó, tôi và bà Tư, hai người phụ nữ với một thùng rượu, đã nhắc đến đàn ông và cùng nhau chửi rủa suốt nửa đêm.
Bà hoàn toàn không tỏ ra xa cách.
Bà rằng khi một người đàn ông thực sự , cuộc sống sẽ thêm một người hạnh phúc.
Còn khi một người đàn ông giả vờ , sẽ thấy mình có thêm một đứa con trai, mà lại là đứa con ngỗ nghịch.
“Thay vì ép mình chịu đựng đến mức phát bệnh, chi bằng hãy buông tha cho bản thân.
“Ở bên một người đàn ông có tâm tư khác, không thể sống hạnh phúc cả đời.”
Tôi gật đầu đồng ý, nâng ly uống cùng bà.
Bạn thấy sao?