21
Tôi quyết định đệ đơn ly hôn.
Bà Tư lập tức hỗ trợ nhân lực, luật sư:
“Con dâu tốt, con người không bao giờ cúi đầu trước ai, trừ khi là cúi xuống nhặt tiền.
“Những gì con đáng hưởng từ tài sản chung của vợ chồng, trợ cấp nuôi con, cả số tiền đã tiêu vào ả thứ ba kia, không thiếu một đồng nào.”
Tôi liên tục gật đầu đồng ý.
Tôi cẩn thận thu thập chứng cứ về việc Cố Trạch ngoại , cũng như số tiền chi tiêu cho mẹ con Tôn Nhất Nhiên.
Dĩ nhiên, quyền nuôi con của tôi là điều không thể thiếu.
Cố Trạch nhất quyết không chịu:
“Nhan Nhan, chúng ta nhau bao nhiêu năm rồi, em không thể cho một cơ hội sao?”
“Không thể!”
“Anh có thể thay đổi, hứa sẽ không bao giờ gặp lại Tôn Nhất Nhiên, đảm bảo sẽ đối tốt với em, với Tiểu Duệ và cả mẹ.”
“Cố Trạch, nhiều chuyện giống như chương trình thời sự, không thể đổi kênh mà thoát .”
Tôn Nhất Nhiên coi như người theo đuôi, giỡn trong lòng bàn tay, chẳng qua vì thấy tài sản của chẳng có gì đáng kể.
Nhưng bây giờ lại khác rồi!
Cô biết rằng bà Tư đã phát tài lớn.
Với mức độ căm ghét mà bà dành cho mẹ con họ, chắc chắn bà sẽ không bao giờ chấp nhận ta.
Nhưng, khó khăn lắm mới gặp một con cá lớn.
Tôn Nhất Nhiên tin rằng, nếu bà Tư tốt với Tiểu Duệ, chắc chắn sẽ đối tốt với những đứa con khác của Cố Trạch.
Cô quyết định đánh cược.
Cô ta bỏ thuốc vào đồ uống của Cố Trạch để lên giường với , hy vọng mang thai đứa con của .
Không ngờ lại thành công ngay lần đầu tiên.
Một lần là trúng.
22
Khi đến cục dân chính, Cố Trạch vẫn không ngừng van xin:
“Em à, có thể bảo Tôn Nhất Nhiên thai, coi như mọi chuyện chưa từng xảy ra.”
Chậc chậc!
Nếu bạch nguyệt quang nghe câu này, chắc sẽ đau lòng lắm.
Quả nhiên.
Tôn Nhất Nhiên ôm bụng còn chưa lộ rõ, dắt theo mẹ ta xông tới.
Hai mẹ con họ không phải loại dễ đối phó, ép Cố Trạch phải ly hôn với tôi ngay lập tức để đăng ký kết hôn với ta.
Mẹ của Tôn Nhất Nhiên than thở đủ điều, kể lể về nỗi khổ của con mình, rằng ta toàn gặp phải đàn ông không tốt.
Bà ta còn nhắc đến chuyện sau khi bà Tư ra nước ngoài, bà đã chăm sóc Cố Trạch như thế nào.
Thậm chí bà còn chỉ trích tôi là một người vợ không hiếu thảo, hoại mối quan hệ mẹ con của Cố Trạch.
Nhưng tôi cũng không phải là người không có chỗ dựa.
Tôi có bà mẹ chồng tuyệt vời nhất thế gian này.
Ngay khi bà Tư gặp lại mẹ của Tôn Nhất Nhiên, bà liền trở nên cực kỳ hùng dũng:
“Bà Tôn, năm xưa bà mắt đưa mày liếc, mặc đồ hở hang, như con nhện tinh dụ dỗ chồng tôi, thật chẳng còn chút liêm sỉ nào.
“Bà còn nhớ không, khi tôi cầm d.a.o bếp, như cắt dây điện, vừa c.h.é.m vừa phóng tia lửa khắp nơi, đuổi theo đến tận nhà bà, suýt chặt luôn cái mũi của bà?
“Nhiều năm trôi qua, cáo già hóa thành bà Sa Lam, vẫn không quên tẩy não đứa con trai ngốc của tôi.
“Nếu nó biết rằng bà đã nuốt trọn tiền bồi thường tai nạn của cha nó, khiến nó không thể ra nước ngoài du học, liệu nó còn biết ơn bà nữa không?”
Cố Trạch không thể tin nổi, mẹ con Tôn Nhất Nhiên:
“Mẹ tôi có đúng không?
“Chả trách sau đó không lâu, bà đưa Tôn Nhất Nhiên ra nước ngoài và tái hôn, rồi chẳng thấy tăm hơi.”
Anh hất mạnh tay Tôn Nhất Nhiên ra, gương mặt đầy tức giận và hối hận.
Nhưng Tôn Nhất Nhiên đâu dễ bỏ cuộc, ta cất giọng ngọt ngào:
“A Trạch, muốn bỏ rơi em sao?
“Trước đây từng , dù phải bỏ cả thế giới, cũng sẽ không bỏ rơi em mà.”
Cố Trạch im lặng.
Bà Tư lại không nhịn mà thêm vào:
“Cái gì đó, nếu cả thế giới đều bỏ , nhớ tìm tôi! Tôi biết không ít bọn buôn người, có thể đưa đến bất kỳ xó núi nào trong nước hay ngoài nước.”
Tôn Nhất Nhiên tức đến mức phun khói ra lỗ tai.
Khi hình đang căng thẳng, tôi liền lấy ra một tờ kết quả kiểm tra sức khỏe:
“Có lẽ chưa biết, Cố Trạch bị chứng tinh trùng yếu nghiêm trọng, đời này sẽ không thể có đứa con thứ hai.”
“Không thể nào!”
Tôn Nhất Nhiên hét lên rồi ngất xỉu.
23
Cuối cùng, tôi và Cố Trạch cũng ly hôn thành công.
Biết rằng cả đời này chỉ có thể có một đứa con trai là Cố Duệ, ta không dám quá đáng.
Không chỉ chia cho tôi một nửa tài sản mà còn nhường luôn căn nhà ở khu trường trọng điểm.
“Nhan Nhan, biết em đang giận, sẽ để em nguôi giận trước! Nhưng tin chắc, nhất định sẽ có ngày có thể đưa em trở về.”
Tôi lật mắt ngán ngẩm.
May mắn là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.
Ở bên cạnh bà Tư lâu ngày, tôi cũng học cách ăn sắc bén:
“Cố Trạch, nếu một ngày nào đó gặp khó khăn, nhớ gọi cho tôi để tôi biết cũng có ngày đấy.
“Trừ khoản trợ cấp cho con, còn lại không cần liên lạc.”
Khuôn mặt ta đầy vẻ thất vọng, vội vã rời đi.
24
Cố Trạch quay lại giải quyết ba thế hệ nhà Tôn Nhất Nhiên.
Trước tiên, cầu mẹ của Tôn Nhất Nhiên trả lại tiền bồi thường tai nạn của cha năm xưa.
Sau đó, thu hồi những món quà và khoản tiền đã chi cho mẹ con Tôn Nhất Nhiên.
Cuối cùng, tìm đến tên người đã khiến Tôn Nhất Nhiên mang thai để đánh cho một trận, đánh thua thì vào viện, đánh thắng thì bị bắt giam.
Bà Tư đã bảo lãnh ra ngoài.
Cố Trạch đầy vẻ biết ơn:
“Con cảm ơn mẹ, vì mẹ đã giúp con thoát khỏi ngục tù.”
“Thôi đi, tôi chỉ sợ nếu vào tù thì sẽ ảnh hưởng đến tương lai thi công chức của cháu trai tôi thôi.
“Giữa biển người mênh mông, tôi lại gặp là con trai mình, coi như báo ứng.
“Từ nay về sau đừng gặp lại nhau nữa, trong di chúc của tôi, không có phần nào cả.”
“Mẹ ơi, công ty con sắp sản rồi, mẹ không thể giúp con lần nữa sao?”
Cố Trạch với giọng đầy khẩn thiết, vừa vừa quỳ xuống.
Bà Tư khinh bỉ:
“Đàn ông quỳ xuống là có vàng, có quỳ tới gãy cả chân thì cũng chỉ thấy một đống sắt vụn mà thôi!”
Anh đờ người ra.
Giữ nguyên tư thế nửa quỳ, không quỳ hẳn cũng không đứng dậy, lúng túng vô cùng.
Bạn thấy sao?