Tôi gác máy, khẽ thở dài một tiếng, rồi : “Hay là cho tôi xuống ở đoạn này luôn đi?”.
“Đường Đường, sau ba năm, em có thấy mọi thứ đều thay đổi không? Anh thậm chí còn chẳng nhớ rõ hồi đó là thế nào nữa rồi.” – Phó Nam Trầm mỉm ..
Tôi gật đầu: “Trên đời chẳng có gì là mãi mãi cả. Tiến về phía trước, cũng không có gì xấu.”.
Anh khẽ gật đầu: “Sự xuất hiện của Lâm Nhược Tâm, khiến cuộc sống vốn chỉ toàn nguyên tắc của , bỗng có thêm màu sắc.”.
Ừm… nghe thật đậm chất tiểu thuyết tổng tài..
Chỉ có điều, một người… rồi hai người… rồi cả ba người… rồi sau này bốn người sẽ hòa thuận vì ta?.
8.
Chỉ mấy ngày sau, tôi tham dự một buổi tiệc, vừa vào đã thấy Thẩm Triết Việt cùng Lâm Nhược Tâm bước vào, ta mặc một chiếc đầm cao cấp lộng lẫy..
Có vẻ như Thẩm Triết Việt đã bắt đầu ra tay..
Ba người còn lại cũng nhanh chóng xuất hiện..
Khắp hội trường, ánh mắt tò mò luân chuyển giữa tôi và Lâm Nhược Tâm..
Tần Nhiễu không vui đi thẳng đến chỗ Thẩm Triết Việt, hừ nhẹ một tiếng: “Lần này để ra tay trước. Nhưng lần sau Tiểu Tâm Tâm chắc chắn là của em.”.
Lâm Nhược Tâm mặt đỏ ửng: “A Nhiễu, đừng linh tinh mà…”.
Phó Nam Trầm đứng không xa, ánh mắt sâu thẳm về phía ta..
Phong Dục cầm ly rượu vang, ánh nửa nửa không..
Cả đám như đang tranh đoạt mỹ nhân..
Khách khứa xung quanh bắt đầu ném cho tôi những ánh trêu chọc và hả hê..
Tôi trò chuyện đôi câu với một công tử nhà họ Triệu..
Lâm Nhược Tâm tiến lại gần tôi, gương mặt ngây thơ đáng , trong mắt lại ẩn giấu tia khiêu khích:.
“Cô Tô, lại gặp nhau rồi.”.
Tôi nhướng mày thần thái của ta..
【Cuối cùng nữ chính và nữ phụ đối đầu trực diện rồi kìa!】.
【Nữ chính tươi quá, đúng là kiểu người nâng niu chiều chuộng.】.
【Nhưng mà khí chất nữ phụ lại sang trọng, thanh nhã như tranh thủy mặc luôn.】.
【Xí, chỉ là giả bộ thôi. Nữ chính của tụi tui mới là đáng thật sự!】.
“Dạo này em nghe nhiều người mình và Cô Tô rất giống nhau. Em còn bị gọi là thế thân của chị nữa, nghe mà thấy tự ti ghê luôn á.”.
Lâm Nhược Tâm vẫn giữ nụ nhàn nhạt pha chút đắc ý..
“Nhưng Tần Nhiễu và mấy ấy lại khiến em cảm thấy… mình không phải thế thân.”.
“Chị về nước hay không về, hình như mọi thứ cũng chẳng khác biệt gì mấy.”.
Tôi lặng lẽ ta, trong lòng có chút hiếu kỳ: “Em thích ai trong số họ?”.
Cô ta hơi sững lại, đôi mắt lấp lánh ánh đắc ý, bộ ngượng ngùng: “Ai cũng đối xử với em rất tốt, khiến trái tim em rối loạn mất rồi… Cô Tô trước đây có từng cảm thấy như không?”.
Tôi lắc đầu. Trái tim tôi chưa từng bị rối loạn vì họ..
“Hôm ở phòng bao, A Nhiễu đứng ra mắng chị trước mặt mọi người để bênh em… khi ấy em đã cảm đến muốn khóc.”.
“Hôm đó em còn dẫn Nam Trầm đi ăn ở một tiệm mì gần trường. Mọi người thấy ấy mặc vest hàng hiệu, vừa đẹp trai lại lịch thiệp, ai cũng ghen tị chết đi . Một tổng tài như ấy lại đồng ý ăn mì bình dân với em đó!”.
“Chị thấy bộ váy cao cấp em mặc hôm nay không? Là Triết Việt chọn cho em đó. Đây là lần đầu thương hiệu này có mặt ở Hải Thành đó nha. Các thiên kim tiểu thư khác em mà đầy ganh tị luôn!”.
“Còn Phong Dục cũng rất đặc biệt với em nữa.”.
Cô ta càng càng hả hê, vẻ trong sáng ngây thơ lúc đầu đã bị sự tự mãn lấn át..
“Thật sự khó chọn quá. Ai cũng đối xử với em tốt hết.”.
Tôi gật đầu, coi như nghe chuyện phiếm..
“Vậy sau này… nên là Cô Tô giống em mới đúng chứ?”.
Cô ta ra vẻ cảm thán: “Cứ tưởng chị về sẽ khiến người ta khiếp vía chứ. Ai ngờ… lại chỉ có thể trò chuyện với mấy công tử chẳng mấy nổi bật như cậu ấm nhà họ Triệu thôi sao?”.
【Nữ chính đúng là bá đạo nha!】.
【Chỉ mình tôi thấy nữ chính có hơi “trà xanh” chút không?】.
【Nữ chính vừa mạnh mẽ, vừa đáng , vừa ngây thơ vừa thông minh, nhân vật đa chiều quá tuyệt vời luôn!】.
Tôi khẽ lắc đầu, nhạt: “Lâm tiểu thư, khuyên em nên tiết chế một chút.”.
Lâm Nhược Tâm khựng lại, nhếch môi, định gì đó..
Nhưng đúng lúc ấy – chiếc đèn chùm khổng lồ treo trên trần đại sảnh đột nhiên lỏng móc treo..
Nó rơi thẳng xuống chỗ hai chúng tôi đang đứng..
Tôi bị ai đó kéo mạnh sang một bên..
Ngay giây tiếp theo – “rầm” – một phần đèn chùm nặng nề đập thẳng xuống đầu Lâm Nhược Tâm, người chưa kịp lùi lại….
ĐỌC TIẾP :
Bạn thấy sao?