【Trời đất ơi! Thì ra bốn người bọn họ chưa từng thay lòng! Người họ từ đầu đến cuối vẫn là bạch nguyệt quang?!】.
【Cái gì trời?! Mình đang đọc truyện gì ?!】.
【Chỉ mình tôi thấy sướng sao? Trong lòng họ luôn cất giữ một vầng trăng, mà vầng trăng đó dịu dàng như nước, thấu tất cả, tha thứ tất cả.】.
Đám cưới giữa tôi và Phong Dục diễn ra đúng như dự định..
Dù ba người kia có loạn, trong lòng vẫn biết sợ tôi..
Những chuyện điên rồ họ khi tôi mới về nước, đều vì tôi từng cưng chiều, bao dung, thản nhiên, hoặc có lẽ… vì tôi không họ..
Còn những giới hạn tôi không cho phép bị vượt qua, họ chưa từng dám chạm vào..
Dưới ánh mắt gườm gườm của ba người kia, Phong Dục lau mồ hôi, siết chặt tay tôi, cùng tôi hoàn tất hôn lễ..
Nhờ danh nghĩa vợ chồng với Phong Dục, tôi bước vào Tô thị, nhận sự ủng hộ lớn từ cổ đông..
Bên ngoài, nhờ mối quan hệ với những người thừa kế của các gia tộc lớn, mọi con đường đều rộng mở với tôi..
Tôi không tốn quá nhiều thời gian để nắm quyền điều hành Tô thị..
Một năm sau, tôi và Phong Dục thủ tục ly hôn..
Anh :.
“Chị, từ nay về sau, đừng là ‘lợi dụng’ nữa… Chúng ta hãy là ‘’.”.
Từ đó, thế giới của tôi như quay trở lại năm tháng ngày xưa..
Chỉ khác là — những thiếu niên năm ấy, giờ đã trưởng thành, có nhiều sức lực hơn, nhiều thủ đoạn hơn để dụ dỗ tôi..
“Chị, cơ bụng của em đẹp nhất. Không tin chị sờ thử đi…”.
“Đường Đường, cơ ngực của em rất thoải mái, chị tựa vào thử xem…”.
“Chị, em nhớ bố mẹ… chị xoa đầu em chút nha…”.
Từng người một, càng lúc càng không biết liêm sỉ là gì nữa rồi….
….
Ba tôi vì muốn để đứa con riêng kế nghiệp Tô thị, đã dốc hết tâm sức tính kế..
Cố ý để bốn người họ nghe những lời tôi không họ, chỉ lợi dụng họ..
Cũng lấy cớ cho tôi ra nước ngoài du học để ngắt mối dây liên kết giữa tôi và bọn họ..
Chia rẽ, khiêu khích, bày đủ mọi chiêu trò — chỉ để bốn người kia không thể dùng cho tôi..
Ý tưởng thì hay, chỉ tiếc ông đánh giá sai sức nặng của chấp niệm trong lòng họ..
Cũng giống như đám “bình luận bay” từng đánh giá sai tôi..
Nhiều năm về trước, từng người trong số họ đã rơi vào ánh trăng ấy – một vầng trăng dịu dàng và lạnh lẽo, không thể thoát ra nổi..
Dòng chữ bay cuối cùng lặng lẽ hiện lên:.
【Thì ra truyện này tên là “Trăng Không Bao Giờ Rơi”.】.
【Tình và chấp niệm đến đáng sợ. Không biết ánh trăng ấy cuối cùng sẽ rơi vào tay ai.】.
【Nhưng rơi vào tay ai thì cũng… ăn no rồi ha. Nhìn dàn cơ bắp ấy mà xem, ánh trăng đúng là nuôi kỹ quá…】.
(Hoàn).
.
Bạn thấy sao?