Trăng Ở Trong Lòng – Chương 1

CHƯƠNG 1

Năm tám tuổi ấy, thầy bói ở Phố Trường An bói mệnh cho ta.

Uống hết bát nước thịt, hắn ta mệnh cách quý trọng, sau này nhất định có đại tạo hóa.

Thế là, từ hôm đó trở đi, a nương ta không còn bắt ta việc nặng nữa.

Người nuôi dưỡng ta mười ngón tay thon thả, dáng người như liễu, chỉ chờ ngày sau gả vào nhà tốt.

Nhưng ai ngờ .

Năm cập kê, cha ta lại gả ta cho người câm bán đậu phụ ở nhà bên.

1

Nghe bà lão hàng xóm , khi ta sinh ra, a nương không vui cho lắm.

Người muốn sinh một đứa con trai.

Không vì điều gì khác, chỉ bởi cha ta là một người bán thịt, ngày thường giếc lợn bán thịt thì luôn cần có người giúp việc vặt.

Một nương, đại khái là không có sức để giữ chặt con lợn rồi giếc nó.

Bởi một thời gian rất dài, a nương ta đều sầu não ủ ê.

Mãi đến khi ta dần lớn lên, càng lớn càng xinh đẹp.

A nương lại hoảng hồn.

Dù sao thì tổ tiên nhà họ Trương và nhà họ Lý, chưa từng có nương nào xinh đẹp đến .

Vậy rốt cuộc ta giống ai đây?

Chẳng ai biết.

Năm tám tuổi, a nương ta đưa ta đi Phố Trường An xem hoa đăng.

Tình cờ gặp một lão thầy bói xem quẻ, a nương ta cho hắn một bát nước thịt, hắn bèn bói cho ta một quẻ.

Quẻ đó ta mệnh cách quý trọng, sau này nhất định có đại tạo hóa.

Chẳng màng quẻ tượng đó có chuẩn hay không, a nương vui mừng khôn xiết.

[ – .]

Về nhà liền âm thầm toan tính.

Một nương có tạo hóa lớn nhất, chẳng qua là gả cho một lang quân tốt mà thôi.

Cha ta vốn không tin, nương : “Nếu hắn là kẻ càn bậy, sao lại biết ngày tháng năm sinh của Thanh Hà?”

Cha ta ngớ người, dẫu cho cảm thấy có gì đó sai sai, cũng chẳng lời nào phản bác.

Vả lại, trong mắt ông, con thì chiều chuộng vốn dĩ là điều đương nhiên.

Từ ngày đó trở đi, nương liền thay đổi.

Ngày thường cha ta giếc lợn, luôn là bà ấy giữ lợn, còn ta bưng chậu gỗ đi hứng m

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...