Tránh Vỏ Dưa Gặp [...] – Chương 2

2

Sau đó, chuyển tầm mắt đi.

Giữa hình hỗn loạn cộng thêm màn đêm thăm thẳm, chạy đến một căn phòng xa lạ.

Hôm nay em trai tổ chức hôn lễ cho , khách khứa không ai không phải nhân vật có mặt mũi. Người chồng trên danh nghĩa của , gã đàn ông hơn bốn mươi tuổi, mặt mày rạng rỡ chực chờ tiệc tàn để thỏa thích hưởng thụ đêm này.

Lúc không ai ý, đã bỏ chạy khỏi tiệc cưới.

Hôm nay người thực sự nắm quyền của nhà họ Chu cũng tới. Cô chật vật gõ cửa phòng hắn.

Trong phòng mãi không có tĩnh gì, mà đã loáng thoáng nghe thấy dưới lầu trở nên hỗn loạn vì sự biến mất của nên càng gõ cửa dồn dập hơn.

Thâm tâm sốt ruột đến khó tả, đôi mày mỏng cau chặt, gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ mong manh hệt như thủy tinh dễ vỡ.

Trước khi tới cũng đã thay bộ váy cưới trên người ra, đổi sang một chiếc váy mỏng để lộ đôi vai nhỏ nhắn và yếu ớt, phủ thêm lớp ánh trăng mờ ảo tương phản với mái tóc đen trông càng như một giấc mộng siêu thực.

Chu Cẩn Lễ vừa mở cửa chính là thấy cảnh tượng này, hắn thoáng khựng lại trong chớp mắt, sau đó liền nhếch môi nở một nụ tiêu chuẩn: “Chị dâu?”

Gã giám đốc kia là cả của hắn, hắn phải gọi là chị dâu.

Cô nghe đến cái danh xưng này, nước mắt vốn đang chực trào lập tức rơi xuống, vừa khóc lã chã vừa hắn, : “Xin hãy giúp tôi.”

Cô thực sự không còn cách nào khác nữa, em trai nắm trong tay cả dòng họ, trong nhà không ai có thể giúp , không muốn phó thác bản thân cho gã giám đóc đó, đành không thể gì khác hơn ngoài tìm đến người thực sự nắm quyền của nhà họ Chu…

Cô hi vọng hắn có thể giúp , dù có phải trả cái giá thế nào chăng nữa…

Chu Cẩn Lễ không hề quan tâm đến những người trong gia đình hắn.

Sản nghiệp nhà họ Chu cực kì lớn, thân là người nắm quyền, mỗi ngày hắn đều có rất nhiều việc phải xử lí, không rảnh đâu mà lo đến những chuyện khác.

Lúc cấp dưới trong hội đồng quản trị có người muốn kết hôn cùng nhà họ Lý, hắn cũng chẳng màng để ý. Chuyện gần đây của nhà họ Lý hắn có nghe qua, nhà họ Lý chỉ là một dòng tộc mới phất lên gần đây, căn bản không thể ra bất cứ uy h.i.ế.p nào cho nhà họ Chu.

, dù có mời đến tham dự hôn lễ, hắn cũng chỉ lộ mặt một lát rồi về phòng.

Hắn không ngờ sẽ có người to gan dám gõ cửa phòng mình như , mà người này còn là chị dâu trên danh nghĩa của hắn.

Trong buổi lễ hắn không kĩ, lúc này mới phát hiện người chị dâu này của hắn thật sự rất xinh đẹp. Vóc dáng mảnh mai, mắt phượng mày ngài. Mỗi một centimet như đều sinh ra từ đầu quả tim hắn, và từng đường nét đều hoàn toàn trùng khớp với thích thầm kín trong lòng hắn.

Cô run rẩy đứng dưới ánh trăng, cầu xin hắn giúp .

Khà…

Sự bực bội vì bị quấy rầy của Chu Cẩn Lễ lặng lẽ tan đi, lời từ chối đã lên tới cổ họng cũng bị nuốt xuống. Hắn nghiêng người ra hiệu cho vào phòng, ánh mắt vẫn luôn quanh quẩn dính trên người , cuối cùng dừng lại trên môi .

“Muốn tôi giúp thì phải cho tôi một lợi ích gì đó, đúng không?”

Hắn chậm rãi đi đến cạnh giường, sau đó vẫy tay với : “Tới đây.”

Cô rề rà đi từng bước và đứng lại trước mặt hắn.

Cô có nghe qua vài chuyện về người nắm quyền nhà họ Chu này, đồn rằng tính hắn khá ôn hòa, cực kì có năng lực, nhà họ Chu dưới sự dẫn dắt của hắn lên hẳn một tầm cao mới.

Cô thật sự không có cách nào nữa mới đành đến cầu xin hắn, coi như còn nước còn tát, mong hắn có thể giúp một lần.

“Anh Chu…”

Cô đã cách hắn rất gần, nét mặt đầy lo lắng: “Anh cần tôi gì sao?”

Chu Cẩn Lễ không rõ đang giả ngoo hay thật sự không biết.

Đêm hôm khuya khoắt mặc váy mỏng đến gõ cửa phòng hắn xin hắn giúp, hắn để vào phòng là có ý gì thật sự không biết sao?

Trước đây không phải chưa từng có người muốn “ôm đùi” hắn bằng cách này, số lần nhiều đến mức khiến hắn vô cùng phản cảm.

Hắn không ngờ lần đầu tiên hắn đồng ý cho người đi vào, người này lại không có ý đó với hắn.

Chu Cẩn Lễ cảm thấy buồn , cũng đã thực sự bật , sau đó hắn trìu mến , : “Cô có thể gì cho tôi?”

Hắn cũng không phải người tốt lành gì, hắn đã có hứng thú với thì tất nhiên, hôm nay hắn sẽ không tha đi.

Vậy nên trước khi kịp trả lời, hắn đã hành trước.

Hắn ôm lên đùi, dễ dàng nhận ra cơ thể chỉ trong chớp mắt đã cứng đờ, nụ trên mặt càng sâu hơn.

“Anh… Chu?”

Đầu óc ngừng hoạt trong chốc lát, chưa từng nghĩ đến cảnh tượng này, cho nên hiện tại đụng phải liền có chút ngây ngô đáng .

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...