Tôi trêu chọc học thần lạnh lùng nhất trường. Sau đó, anh ấy dùng một sợi xích vàng khóa vào cổ chân tôi, giọng khàn khàn mang theo chút điên cuồng: “A Vũ… là em tự chuốc lấy.” “Ưm… kính… kính mắt…” Gọng kính viền vàng đè thẳng lên mặt tôi, cứng đến mức khiến tôi nhăn mày khó chịu. Tôi khẽ lẩm bẩm, không nhịn được mà than phiền. “A Vũ…” Người vẫn luôn giữ vẻ điềm tĩnh lạnh nhạt ấy, lúc này lại khẽ gọi tên tôi bằng chất giọng trầm thấp đến lạ. Tôi lười biếng mở mắt, giơ tay gỡ cặp kính trên sống mũi anh, hối thúc: “Nhanh lên.” Ngay lập tức, những nụ hôn dịu dàng nhưng cuồng nhiệt như cơn mưa mùa hạ ào ạt trút xuống. Tôi nheo mắt lại, cảm thấy thỏa mãn. Trong lòng lặng lẽ nghĩ: mùi vị của nam thần… quả nhiên không giống người thường. ….
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?