Nhưng Chu Hoài Hứa à.
Chiếc nhẫn không phải bị mất, mà là do tôi vứt bỏ.
Trên thế giới này cũng sẽ không có hai chiếc nhẫn giống hệt nhau như đúc.
Lúc cánh cửa xe đóng lại, điện thoại chợt sáng lên.
[Mọi người đoán xem ai trong hai chúng tôi sẽ ngủ với Chu Hoài Hứa trước?]
Tôi ngẩng đầu lên, Chu Hoài Hứa qua gương chiếu hậu.
Đã hoàn toàn đi ngược đường với tôi rồi.
Tình vốn đầy hy vọng này cuối cùng đã đi đến hồi kết trái ngược hoàn toàn với mong đợi.
6
Buổi chiều nắng không quá gắt, mang theo chút ấm áp.
Điện thoại bên cạnh liên tục rung lên, đây đã là số thứ bao nhiêu không rõ nữa.
Kể từ tối tôi chặn Chu Hoài Hứa và trở về nhà ông nội ở quê.
Những ngày đầu mới về, đầu óc tôi chỉ toàn tự vấn bản thân.
Rốt cục tôi không tốt ở điểm nào?
Tôi thua kém đó ở đâu?
Tôi cố gắng nghĩ ra bất cứ điểm nào mình tốt hơn ta, để lấy lại chút tự tin.
Nhưng thì sao chứ?
Tôi vẫn cảm thấy mình không bằng ta, tôi nghĩ mình là người tồi tệ nhất thế giới.
Dù biết rõ lỗi không phải ở tôi.
Nhưng dù có cố gắng tự cứu mình thế nào, tôi vẫn không thoát khỏi những cảm này.
Hóa ra sự phản bội của một người có thể khiến người khác sinh ra vô vàn mặc cảm tự ti.
Đêm đó, thuật toán vẫn đẩy bài viết mới cập nhật vào mặt tôi.
Tôi không nhịn mở ra xem.
[Mọi người ơi! Kiên trì ắt có ngày thành công! Họ cuối cùng cũng chia tay rồi! Dù crush có người mình thích rồi cũng đừng bỏ cuộc nhé!”
Khu bình luận thưa thớt, như thể bất lực với kết cục này.
Thẩm Lộ đã quá quen với những bình luận chửi bới, ta tiếp tục đăng:
[Hôm nay mình xin trịnh trọng rõ một chút, mình chỉ đang nỗ lực vì hạnh phúc của bản thân, vì hạnh phúc của mình và ấy.]
[Anh ấy tự là, mình có sức sống hơn ấy, yếu đuối hơn ta, giống ấy hơn ta. Anh ấy mãi không thể trở thành người như mình. Nhưng mình khác, mình và ấy là một loại người.]
“Thành thật mà , ấy có vẻ hơi trọng giàu khinh nghèo, hôm đi ăn còn chê thẳng một người của chúng tôi trông rất nghèo… Đúng là nhân cách có vấn đề.]
…
Khu bình luận lập tức sôi nổi hẳn.
[Ờmmmmmmm thành thật thì cả ba người đều khó đánh giá quá…]
[Tôi đọc hơn nửa tiếng đồng hồ, cảm giác đều chẳng phải thứ gì tốt đẹp, đề nghị ba người này khóa chặt lấy nhau.]
[Không phải chứ, của crush bà xấu xa như thì ta tham cái gì??? Tôi vẫn hơi nghi ngờ lời chủ thớt…]
[Nói thẳng mặt người ta nghèo… cảm giác là người không có đầu óc, thảo nào bị tiểu tam đào tường.]
…
Tôi hỏi ta: [Cô dám chịu trách nhiệm cho từng lời không?]
Ba phút sau Thẩm Lộ trả lời tôi: [Đều là con với nhau, lời tôi là đã giảm tránh rồi. Nếu mọi người gặp ta ngoài đời, chắc chắn sẽ ghét ta hơn cả tôi nữa, là biết ngay loại tiểu công chúa đàn ông chiều chuộng quen rồi, chưa đủ tuổi đã chơi bời phóng túng, chưa kể đến việc ở nước ngoài nhiều năm rồi!”
[ – .]
…
Gió mùa đông Hàng Châu lạnh thấu xương.
Đêm đó tôi ngồi ngoài sân rất lâu.
Lâu đến mức ông nội đã ngủ từ lâu không thể nhịn nữa, ra ngoài sân ngồi bên tôi đến tận sáng.
“Trong số những người ông xem mặt hồi đó, người bà cố con không vừa ý nhất là bà nội con.”
“Bà nội con không đi học, không biết chữ, ngoại hình cũng không đẹp mắt bằng người khác, gia cảnh lại khó khăn.”
“Nhưng ông lại vừa mắt bà ấy, còn lén bỏ tiền nhờ thầy bói lừa bà cố, bát tự của ông và bà nội con hợp nhau không gì bằng.”
Tôi hơi ngạc nhiên: “Chữ bà nội đẹp lắm mà, sao bà lại không biết chữ ạ?”
Ông nội nhấp ngụm trà, đắc ý : “Là do ông dạy từng nét một đấy.”
Chữ bà nội đẹp, chữ ông nội còn đẹp hơn.
cẻm ơn đã các iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
“Nhiều người tốt hơn bà nội thế, sao ông lại thích bà nội?”
Ông nội tôi một lúc, bỗng : “Haha, nhóc con này còn non lắm.”
“Yêu một người… sao nỡ đem ấy ra so sánh với người khác?”
“Tình sao có thể so sánh ?”
“Yêu là không thể so sánh con à.”
…
Tôi ngồi ngẩn ngơ trên ghế, mãi không tỉnh táo lại.
Từ khi biết mình bị phản bội, tôi ra sức muốn biết mình thua ở điểm nào.
Nhưng hóa ra, thích hay không không liên quan đến thắng thua.
“Nghe ông đi, đi ngủ một lát đi.”
“Vạn sự không như ý, ngủ là qua .”
7
Sáng hôm sau, blogger du học sở hữu bốn triệu người theo dõi trên mạng xã hội “Lục Gia Nhất Thất” đăng tải một vlog trên toàn bộ các nền tảng với tiêu đề: “Lỗi lầm mà biết rõ vẫn cố ý phạm phải không phải là lỗi lầm, mà là sự lựa chọn”.
Trong video lồng ghép dòng thời gian hẹn hò giữa tôi và Chu Hoài Hứa, tất cả bài đăng cùng tin nhắn Thẩm Lộ gửi cho tôi đều bị phơi bày.
Năm ngoái trên đầu đường New York, Chu Hoài Hứa suýt gặp tai nạn xe, sau khi thấy tôi bình an vô sự đã thở phào nhẹ nhõm. Trong lúc cảm thán may mắn vì tôi không bị thương, ta vẫn kịp nhắn tin cho Thẩm Lộ rằng mình suýt bị xe đâm.
Lúc thức trắng đêm viết luận văn cùng tôi, Chu Hoài Hứa vẫn dỗ dành Thẩm Lộ vừa tỉnh giấc vì gặp ác mộng, gửi tin nhắn “huhu” cho ta.
Lúc gửi ảnh đại lộ ngô đồng Nam Thành với tôi, chỉ cần camera dịch chuyển thêm một centimet là lộ ra Thẩm Lộ đang đi cùng ta.
Lúc cầu bình an cho tôi ở chùa, trên tay Chu Hoài Hứa đeo chuỗi hạt mười tám hạt vừa Thẩm Lộ mua tặng.
…
Lúc tôi tỉnh dậy, bài đăng của Thẩm Lộ đã bị xóa, có điều đã bị người khác chụp hết lại.
Khu bình luận cực kỳ náo nhiệt.
[Duma, hóa ra lại cắm sừng blogger thích của tôi! Thành tích kém, ăn chơi sa đọa, học đại học rởm đây ấy hả? Chủ thớt kia đúng là giỏi bịa đặt thật!]
[Có khi nào chủ thớt không biết mình đang đào góc tường của ai thì sao?]
[Bảo thi trượt đại học nên đi nước ngoài thì cũng có lý, bảo trượt đại học mà vào đại học Concordia thì…]
[Lầu trên, Thất Thất là đàn chị khóa trên của tôi, điểm thi đại học còn cao hơn cả Đại học Hàng Châu!]
[Bình thường ra đường cứ con là tôi gọi người đẹp ơi, chứ xinh thật tôi đâu dám tùy tiện cản đường người ta. Tự xưng mình là người đẹp, không biết tự đong đếm trong đầu hay gì?]
[Đm! Đôi cẩu nam nữ này đáng bị nghiền nát! Nghiền nát!]
Còn có cựu học sinh cùng trường xác nhận trong bình luận: “Trường này xác nhận có người này, ngày nào cũng thấy cặp cẩu nam nữ đi học chung nhé, mọi người đừng bỏ qua chúng nó.”
…
Bạn thấy sao?