Ngoại truyện: Góc của Phó Chiêu
1
Tiệc rượu của đám , vốn dĩ tôi không định đi.
Nhưng lại nhận một đoạn video hắn gửi đến.
Trong đó, chỉ thấy một góc nghiêng nho nhỏ của Âm Âm, trong mắt còn vương chút nước mắt.
Cô ấy trông có vẻ sợ hãi, thật đáng thương.
Ngay lập tức, kỳ mẫn cảm của tôi bị kích phát.
Pheromone gào thét, muốn ôm ấy vào lòng, dịu dàng dỗ dành.
Tôi nuốt nửa lọ thuốc, từng chút một nhai nát, mới miễn cưỡng kiềm chế bản thân không lao ra ngoài tìm người giữa đêm khuya.
Chỉ có thể nhịn xuống, đi hỏi bè xem ấy là ai.
Mãi sau mới biết, ấy tên là Lâm Âm, là một Beta.
Họ còn , cha ấy đang tìm cách bán đi.
Bàn tay tôi siết chặt lại thành nắm .
2
Nhờ thư ký chủ liên hệ với ông ta.
Tôi cẩn thận nhờ nhà thiết kế may một bộ đồ.
Trên tạp chí có một bức ảnh, một người đàn ông cầm gậy chống.
Tôi hỏi thử, họ bảo trông rất giống một tổng tài bá đạo.
Không hiểu lắm, vẫn mua.
3
Lại gặp ấy lần nữa, sao lại gầy đi rồi?
Tôi có chút xót xa.
Muốn ấy đến gần hơn để kỹ.
Cô ấy hình như bị dọa sợ rồi.
Váy rất ngắn, gương mặt rất mềm.
Cô ấy gọi tôi là “chồng ơi”, thật ngoan, tôi suýt chút không kiềm .
Sợ dọa ấy, chỉ có thể bảo xuống.
May mà hôm đó mặc áo khoác dài.
4
Có bệnh sao?
Dám lớn tiếng với ấy trước mặt tôi?
Xem tôi chết rồi chắc?
Quả nhiên, một người cha “đủ tư cách” thì nên giống như đã chết.
Giao lại cho thư ký xử lý.
Dùng họ để mô hình.
5
Cô ấy ngoan ngoãn ngồi lên đùi tôi, tôi không nhịn , mấy câu có hơi biến thái, kết quả lại dọa ấy rồi.
Xong đời, nghe ấy gọi “chồng ơi”, tôi chịu không nổi.
Đành cắn răng bảo đổi cách gọi khác.
Dáng vẻ bị ép buộc của ấy trông thật đáng thương.
Thế là tôi bảo thư ký bịa ra một cái cớ thật cao siêu, tôi trông có vẻ thật bá đạo.
Lừa ấy tin rằng tôi cần phải tỏ ra lạnh lùng.
Bé ngoan có chút nóng nảy cũng không sao, như mới không dễ bị người ta bắt nạt.
Huống hồ, một bé con thích ăn bánh kem dâu tây thì có thể có bao nhiêu suy nghĩ xấu xa chứ?
Hai má phồng lên, trông như một con thỏ nhỏ, thật ngoan.
Muốn cho ăn.
6
Vừa tắm xong bước ra, lại phát hiện một bất ngờ.
Trên giường mọc thêm một con mèo nhỏ.
Cô ấy muốn tôi cắn ấy.
Đáng ghét, rốt cuộc ấy có biết điều này có ý nghĩa gì với một Alpha không hả!
Coi như tắm nước nóng vô ích rồi, may mà áo choàng rộng rãi.
Sợ không kiềm chế , chỉ có thể từ chối.
Tôi muốn chậm rãi tiến từng bước, không muốn dọa ấy sợ.
Nhân lúc ấy ngủ, lén lút tắm nước lạnh thêm một lần nữa.
Sau đó đi qua phòng ấy, ấy một chút.
Quả là ngủ rất ngon.
7
Hình như ấy đã có chút lòng với tôi rồi.
Không quan tâm nữa, tôi tuyệt đối không thể để ấy lại co rút về.
Dù hình tượng có sụp đổ cũng không quan tâm.
Làm nũng, giả ngoan thì sao chứ?
Miễn là ôm ấy vào lòng.
Thích thưởng ^^.
Gọi ấy dậy ăn cơm.
Tôi còn nghĩ sẵn cách giả vờ đáng thương để lấy lòng thương của ấy.
Thậm chí còn khoe khoang với bè một phen—tôi thoát ế rồi.
Nhưng tại sao, ấy vẫn muốn phủi sạch quan hệ với tôi…
Có chút tủi thân.
8
Không thích mùi sữa tắm khác lưu lại trên người ấy.
Thật phiền.
Mùi pheromone của tôi trên người ấy nhanh chóng tan đi.
Muốn đánh dấu lại, sợ dọa ấy sợ.
Thôi thử dùng rượu xem sao.
…
Cô ấy thích mùi pheromone của tôi.
Thật vui, quả nhiên chúng tôi là trời sinh một cặp.
Không ngờ rượu hoa quả cũng có thể người ta say.
Vốn dĩ không định như .
Nhưng khi ấy say, lại nhiệt quá mức.
Sau này, nhất định phải canh chừng.
Chỉ có thể say rượu trước mặt tôi mà thôi.
9
Rõ ràng là “đi cùng đời”, sao vừa qua đó lại thành “tiên sinh” rồi?
Không thể hiểu nổi.
Chẳng lẽ ấy vẫn còn cảm với cái đống đậu hũ thối đó?
Tôi không cho phép.
Có người ấy là “tra nữ”.
Nói bậy! Rõ ràng ấy tôi nhất!
Beta, Alpha hay Omega gì chứ.
Ở đây chỉ có Lâm Âm và Phó Chiêu!
Tôi quyết định chủ tấn công.
Không cho phép ấy trốn nữa…
Tôi tuyệt đối không muốn trở lại thành một Alpha hoang dã, kỳ mẫn cảm không có vợ an ủi đâu.
QAQ
10
Nghe ấy đứng trong nhà vệ sinh, mắng chửi tên khốn kia một cách cực ngầu.
Tim tôi đập nhanh quá.
Thỏa mãn thật.
Hehe, quyết định rồi, về nhà phải mua một cái nút vỗ tay.
11
Cô ấy chuẩn bị tiệc sinh nhật bất ngờ cho tôi, quá vui mừng.
Không kiểm soát .
Làm ấy thành một cái bánh kem nhỏ.
Sáng hôm sau ấy tức giận, mắng tôi chỉ biết phát .
Tôi vốn luôn biết điểm dừng.
Nhưng lần này diễn quá nhập tâm, ấy lại quá đơn thuần, tin thật rằng tôi thấy có lỗi.
Ký kết với tôi một hiệp ước—mỗi tuần một lần.
Nghe xong, mắt tôi sáng bừng.
Ừm.
Mỗi tuần một lần.
Hôm nay là thứ Hai, ngày mai thứ Ba, ngày kia thứ Tư…
Đêm đó, ấy khóc thảm thiết.
Lại bị mắng nữa.
Sướng quá.
12
Tiệc rượu của bè, tôi quấn lấy ấy mãi, cuối cùng vẫn lười không muốn đi.
Sớm biết thế hôm qua đã tiết chế lại một chút rồi QAQ.
Vốn dĩ định ra ngoài khoe vợ.
Cô ấy không đi, tôi cũng chẳng muốn đi nữa.
Cô ấy tôi không thể sống như một “bảo bảo bám vợ” không có bè.
Nghe thật ấm lòng.
Nhưng tôi không muốn ấy giận, đành ngoan ngoãn đi.
13
Đang ở bữa tiệc, cầm điện thoại livestream cho ấy xem, vừa đi vừa khen:
“Thơm thật.”
Quay khắp các góc trong phòng bao.
Sạch sẽ gọn gàng.
Ngoại trừ tôi, kẻ vừa thoát kiếp độc thân, còn lại toàn là đám bá đạo tổng tài đơn.
Nhưng khi ấy thấy một điểm nào đó, liền bĩu môi, cúp ngang video.
Tôi hiểu ngay.
Mấy ngày trước tôi vừa bị đau dạ dày, ấy không muốn tôi uống rượu.
Nhưng cũng không muốn mất hứng của bè tôi.
Vậy nên tôi chủ gọi phục vụ đến, trở thành người duy nhất trong bàn uống nước trái cây dành cho trẻ em.
Đám xung quanh mà tặc lưỡi kinh ngạc, nhắc nhở tôi:
“Cậu mà không kiểm soát ấy, sau này sẽ khổ đấy.”
Tôi cúi đầu , vừa nhắn tin dỗ dành ấy, vừa hứa sẽ mua bánh kem vị ấy thích.
Nghe đánh giá này, tự dưng thấy tự hào quá.
“Cô ấy muốn trèo lên đầu tôi, thì tôi cứ ngồi xuống thôi, không để ấy leo mệt.”
Chuyện à? Họ có biết tôi sống sung sướng thế nào không?
Không muốn chuyện với lũ đơn này nữa.
14
Mì là một thứ tốt, lần sau lại nấu ^^.
Cô ấy ăn , tôi cũng ăn .
Vừa mềm vừa thơm.
-HẾT-
Đánh giá 5 sao ^^.
Bạn thấy sao?