11
“Phó Thúy Thúy! Đồ tiện nhân!” – mẹ của Giang Niệm Niệm gào lên, “Tôi coi bà là chị em tốt, bao năm nay giúp bà đứng vững ở nhà họ Phó, mà bà lại lòng lang dạ sói, dám mưu đồ chiếm đoạt tài sản nhà họ Giang!”
Bà ta vớ lấy cái ghế, định ném thẳng vào mẹ chồng tôi.
Mẹ chồng hoảng loạn vừa lăn vừa bò tránh né, miệng vẫn cố phân bua:
“Chị ơi, chị đừng bị Hứa Nhược Ninh lừa! Em cũng mới biết là thuật hoán hồn thất bại thôi mà!”
Nghe nhắc đến “thuật hoán hồn”, Phó Dã lập tức quay sang tôi, nghiêm mặt hỏi:
“Ninh Ninh, họ đang gì ? Ai muốn đổi hồn với ai?”
Tôi khẽ vỗ tay , trấn an:
“Là Giang Niệm Niệm không cam lòng từ bỏ , nên đã mua một loại tà thuật, gửi hồn mình vào con mèo Ragdoll, âm mưu hoán hồn với em. Nhưng may mắn là em đã phát hiện kịp thời.”
Phó Dã lập tức biến sắc:
“Hèn chi! Con mèo đó sao giống y như Giang Niệm Niệm – điên điên khùng khùng! Vậy nếu đổi hồn thất bại, giờ ta đang ở đâu?”
Tôi đầy ẩn ý:
“Cô ta ở đâu à, chuyện đó phải hỏi mẹ chồng rồi. Dù sao thì cái vòng tay bị yểm kia là chính tay mẹ chồng mang đi mà.”
Mẹ chồng tức đến nghiến răng:
“Nói láo! Chị ơi, đừng tin Hứa Nhược Ninh. Cái vòng tay đó từ đầu đến cuối tôi luôn canh chừng, sao có thể giúp con nhỏ đó Niệm Niệm !”
Nhưng đến nước này rồi, mẹ Giang sao còn có thể tin tưởng bà ta?
Bà ta lập tức vớ ly rượu, đập mạnh vào trán mẹ chồng, khiến m/á/u chảy ròng ròng.
“Phó Thúy Thúy, giỏi lắm! Mày dám đối xử với Niệm Niệm nhà tao như , còn lừa gạt cả hai vợ chồng tao! Nếu không tìm lại Niệm Niệm, tao cho mày c/h/ế/t không yên!”
Tôi thì lạnh, cố khích thêm:
“Giang Niệm Niệm mất tích à? Nhưng tôi nhớ hình như mẹ chồng từng , ta đã xuất hiện trước mặt hai người rồi đấy, chỉ tiếc là… hai người không nhận ra thôi.”
Lời tôi vừa dứt, mẹ Giang như sét đánh ngang tai, sắc mặt lập tức trắng bệch.
“Không thể nào… cái bà già xấu xí đó, sao có thể là Niệm Niệm nhà tôi chứ…”
“Tại sao không thể?” – tôi đắc ý – “Mẹ chồng tôi từng , Giang Niệm Niệm tâm địa ác độc, lại còn vọng tưởng cưới Phó Dã, đúng là nằm mơ giữa ban ngày. Để trừng ta, bà ấy đã cố ý chọn một con mụ ăn xin, già nua sắp c/h/ế/t vì bệnh để ta nhập vào.”
Tôi ngẩng mặt, rạng rỡ.
Mẹ của Giang Niệm Niệm thì như bị sét đánh, đứng ngây ra một lúc lâu không nên lời.
Mẹ chồng ngã dưới đất, cố rên rỉ kêu oan:
“Hứa Nhược Ninh! Cô đúng là đàn bà độc ác! Tôi hoàn toàn không những chuyện đó! Cô vu oan cho tôi, chia rẽ cảm giữa tôi và chị tôi để gì chứ?”
Nhưng ngay từ đầu tôi đã thấy nghi ngờ.
Mẹ chồng tôi gả vào nhà họ Phó, rõ ràng thế lực hơn nhà họ Giang nhiều.
Vậy tại sao bà lại nghe theo lời mẹ của Giang Niệm Niệm, ra sức giúp Giang Niệm Niệm gả cho Phó Dã?
Cảm giác cứ như bị nắm thóp .
Và giờ, tôi cố bày ra yến tiệc Hồng Môn này…
Chỉ để xem, liệu có thể ép ra bí mật kinh thiên nào hay không.
Bạn thấy sao?