04
“Hứa Nhược Ninh, vừa cưới vào nhà họ Phó đã cứng cánh rồi phải không?”
“Ngay cả chuyện xin nghỉ cũng không thèm báo với tôi, là không coi tôi ra gì nữa rồi!”
Mẹ chồng giận dữ, mặt hầm hầm, ép tôi phải gọi điện cho sếp hủy đơn xin nghỉ ngay lập tức.
Nhưng tôi lại lập tức bấm số gọi cho Phó Dã:
“Alo, Phó Dã, mau xuống đây! Mẹ lại kiếm cớ bắt nạt em nữa.”
“Hôm qua em việc suốt đêm, chưa kịp nghỉ ngơi, mà bà không những không thông cảm, còn ép em hủy nghỉ phép để đi tiếp.”
Nghe , Phó Dã lập tức từ tầng hai chạy xuống.
Anh lạnh mặt mẹ mình:
“Mẹ, trước đây mẹ đã đồng ý rồi. Ninh Ninh đã gả vào nhà, mẹ không can thiệp vào chuyện của ấy.”
Mẹ chồng gấp gáp :
“Tôi có can thiệp gì đâu, rõ ràng là Hứa Nhược Ninh không nghe lời! Cô ta tưởng cưới vào nhà họ Phó là có thể ăn bám không gì à…”
Phó Dã lập tức gắt lại:
“Ninh Ninh là vợ con, dùng tiền của con là chuyện đương nhiên. Nếu mẹ không chấp nhận thì hôm nay, vợ chồng con sẽ dọn ra ngoài.”
Mẹ chồng dù tức tối đành giả vờ nhượng bộ, sẽ cố gắng sửa đổi.
Con mèo Ragdoll sốt ruột, liên tục cào vào ống quần Phó Dã.
Thấy , mẹ chồng liền :
“Con mèo này quấn người lắm, Phó Dã, con ôm nó một chút đi.”
Thấy Phó Dã chuẩn bị cúi người xuống, tôi lập tức ôm đầu giả vờ choáng váng.
Phó Dã lập tức đá văng con mèo ra, rồi bế tôi lên kiểu công chúa.
Con mèo bị hất sang một bên, nhe nanh giận dữ định lao vào cắn.
Tôi sợ hãi rùng mình:
“Phó Dã, con mèo này hình như rất ghét em… Anh ánh mắt nó kìa, cứ như muốn ăn tươi nuốt sống em …”
Phó Dã liếc nó một cái đầy ghét bỏ:
“Quả nhiên người thế nào thì nuôi ra con vật thế ấy. Giang Niệm Niệm vốn phiền phức, con mèo ta nuôi cũng chẳng ra gì!”
Bất chấp sự phản đối của mẹ, Phó Dã ra lệnh cho người trong nhà:
Không cho con mèo Ragdoll đến gần phòng ngủ của vợ chồng .
Bạn thấy sao?