Trò Chơi Quyền Lực [...] – Chương 12

Chương 12

12.

Tình hình bên phía hiệu trưởng thế nào tôi không rõ, lớp trưởng Trần Tử Thao thì rõ ràng đang hoảng loạn hơn bao giờ hết.

Trán cậu ta lấm tấm mồ hôi, chân mày nhíu chặt kể từ khi nhận cuộc gọi từ cố vấn học tập.

Sau đó, lớp trưởng bị gọi ra ngoài hành lang bệnh viện.

Tôi nghe rõ giọng giận dữ của cố vấn học tập vang lên:

“Thẩm Hy có huống đặc biệt, cậu là lớp trưởng, tại sao không kịp thời báo cáo cho tôi?

“Các lớp trưởng của những lớp khác tôi quản lý đều không gặp vấn đề gì, tại sao chỉ lớp các cậu lại xảy ra chuyện?

“Trần Tử Thao, cậu suy nghĩ cho kỹ vào, nếu còn lần sau, chức lớp trưởng này cậu cũng khỏi !”

Lớp trưởng cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ như muỗi:

“Dạ… vâng.”

Đây là phong cách quen thuộc của cố vấn học tập.

Mỗi khi có chuyện xảy ra, bà ấy luôn mắng lớp trưởng trước tiên.

Rồi chẳng bao lâu sau, hai người lại lành, như chưa hề có chuyện gì.

Quả nhiên, không lâu sau, cửa phòng tôi bị mở tung ra.

Cố vấn học tập bước vào, nở nụ thân thiện, ngồi xuống cạnh giường tôi:

“Thẩm Hy, em đúng là bướng bỉnh. Có huống đặc biệt sao không sớm, lại cứ gắng gượng như .

“Lần sau nhớ báo với giáo viên ngay từ đầu nhé.”

Tôi suýt nữa bật vì tức giận.

Rõ ràng tôi đã gửi ngay bệnh án và biên lai viện phí cho bà ấy từ đầu.

Vậy mà bà ấy còn ngang nhiên cầu tôi phải “tuân theo sắp xếp của cán bộ lớp”.

Giờ lại quay sang trách ngược tôi là không báo sớm?

Cố vấn học tập nắm chặt tay tôi, đôi mắt long lanh như diễn viên trên sân khấu:

“Một lát nữa, lãnh đạo tỉnh sẽ đến thăm.

“Em cũng biết nên gì rồi, đúng không?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...