Tro Cốt Mẹ Chồng – Chương 4

Chương 4

Ngay khi đăng bài nhá hàng, lượng fan của tôi tụt như trượt dốc.

Không ít bình luận tiêu cực xuất hiện, tôi “ăn bánh bao nhuốm máu người chết”, tôi bắt nạt chồng cũ, chửi tôi là thứ không ra gì.

Tôi con số fan sụt giảm mà lòng như có ai bóp nghẹt.

Thôi xong, số tôi chắc không có tài vận rồi, hay là quay lại tìm việc, đi công

Nhưng đúng lúc tôi đang lên kế hoạch xin việc ở Thâm Quyến, thì những fan rời đi lại quay trở lại, cãi tay đôi với đám anti:

【Tại sao không livestream kiếm tiền? Kiếm tiền là phạm pháp à? Không thích thì đừng mua, mắc gì cản Tô San bán hàng?】

【Là chồng cũ ấy sai trước. Thà cưới một con hồ ly từng tiểu tam, cũng không muốn giữ người vợ từng từ thời đại học. Mẹ chồng cũng quá đáng, ép Tô San phải mua nội thất đồ điện, cuối cùng lại tay trắng ra đi! Cô ấy sai ở chỗ nào?】

【Chúng tôi nhất định phải ủng hộ Tô San!】

Chị Ba Hứa hình, ngay:

“Lượng truy cập đang lên, livestream luôn đi!”

Cô ấy đã liên hệ xong vài thương hiệu hợp tác, còn chuẩn bị hẳn một phòng livestream đầy đủ cho tôi.

Tối đến, tôi bắt đầu buổi livestream đầu tiên.

Cực kỳ căng thẳng.

Thành bại xem như đặt cược cả vào lần này.

Tôi theo kịch bản đã luyện tập, vừa trò chuyện với fan vừa trả lời câu hỏi.

Đến giờ thì bắt đầu bán hàng.

Mấy streamer nhỏ bên chị Ba Hứa cũng phụ tôi điều phối.

Không biết có phải fan muốn bênh tôi, hay đơn giản là ghét đám anti, mà họ… thật sự mua rất nhiều!

Có người hỏi tôi:

“Giờ chị định thế nào?”

Tôi trả lời thật thà:

“Đúng , bây giờ túi tôi còn sạch hơn cả mặt, chỉ muốn kiếm tiền thôi.”

“Không có ý định tìm đàn ông nữa.”

“Có cơ hội livestream bán hàng nên tôi thử xem sao. Nếu không bán thì đi thôi.”

Không ngờ, chính cái sự thành thật đó lại khiến fan cảm .

Con mà, thường rất đồng cảm với nhau.

Họ cảm thấy tôi thiệt thòi quá, thế là… thật sự ủng hộ mua hàng.

Buổi livestream thử nghiệm đầu tiên, doanh số đạt tới mấy chục vạn.

Không thể so với các siêu streamer, với một người mới như tôi, là quá tốt rồi.

Tôi ký hợp đồng với chị Ba Hứa.

Sau đó thêm hai buổi livestream bán hàng nữa, kết quả cũng rất khả quan.

Sự nghiệp của tôi, xem như đã có một chỗ đứng.

13

Biết đồ điện, nội thất của tôi vẫn còn trong nhà cẩu nam, fan lập tức xúi tôi quay lại đập đồ.

Chị Ba Hứa vội bảo tôi gật đầu đồng ý:

“Đừng tiếc mấy thứ đồ đó, chỉ cần khiến fan vui, bên mình lại đẩy thêm vài đợt truyền thông là em có thể bứt lên hàng streamer lớn rồi.”

Tôi không rành mấy chuyện marketing, tôi tin chị Ba Hứa sẽ không tôi. Dù sao bây giờ cũng là cộng sự cùng hưởng lợi mà, thế nên tôi gật đầu theo, quay lại Dung Thành tìm Tống Á Hà để thương lượng.

Lúc tôi quay về, tang lễ đã xong từ lâu, Tống Á Hà cũng không có nhà.

Nghĩ một lúc, tôi quyết định đến tìm bác cả trước.

Bác cả với tôi một chuyện khiến tôi chấn — hóa ra cái chết của mẹ chồng cũ có liên quan đến tôi.

Tôi sửng sốt:

“Liên quan gì đến cháu chứ?”

Bác cả kể:

“Hồi trước cháu cứ đòi bà ấy trả lại mấy món đồ điện với nội thất đúng không? Bà ta không chịu, sợ cháu đến kiếm chuyện nên dọn sang chỗ khác.

Bà ấy có sáu căn nhà, một căn cháu với Tống Á Hà từng ở, bốn căn tốt hơn thì cho cả rồi.

Còn lại một căn cũ nát không ai , bà ấy chuyển đến đó. Mà đó là nhà không có thang máy, hôm đó lên cầu thang thì trượt chân… rồi mất luôn.”

Nghe xong tôi cạn lời.

Ra là như sao?

Cười chết thật.

Vì không muốn trả tôi mấy chục triệu tiền đồ mà dọn tới chỗ tồi tàn, cuối cùng lại mất mạng luôn.

Tôi quay một video giải thích rõ đầu đuôi rồi đăng lên mạng.

Fan cũng không biết nên gì:

【Hồi đầu Tô San bảo mẹ chồng cũ vừa keo kiệt vừa khắt khe, tôi còn bán tín bán nghi… giờ thì tin thật rồi.】

【Quả báo nhãn tiền đấy mà.】

Tôi lại tới khu nhà của Tống Á Hà chặn đường ta.

Không biết là tôi đến quá đúng lúc hay vận đen của tôi đã xoay chiều —

ngay tại cổng, tôi bắt gặp Tống Á Hà đang cãi nhau tay đôi với Chu Thanh.

Hai người giằng co dữ dội, xung quanh tụ tập đầy người hóng chuyện.

Tôi tiến lại hỏi nhỏ:

“Có chuyện gì thế?”

Một dì hàng xóm tốt bụng kể:

“À, cái này bỏ vợ để cưới tiểu tam trẻ. Rồi tiểu tam này lại đi rải tro cốt mẹ chồng khắp nơi.

Giờ lại bị bóc chuyện ngủ với đủ loại đàn ông. Anh ta muốn ly hôn kia không chịu, cứ đòi chia tài sản rồi mới chịu ký, thế là cãi nhau.”

Tôi gật đầu:

“Ồ.”

Tống Á Hà và Chu Thanh cãi nhau gay gắt, Chu Thanh cũng không thèm giả vờ ngây thơ nữa, hoàn toàn lật mặt, chửi Tống Á Hà không ra gì.

Có lẽ bị chọc điên, Tống Á Hà bỗng nhiên túm tóc Chu Thanh, giáng cho ta một cái tát trời giáng:

“Con mẹ mày, còn mặt mũi đòi chia tài sản hả?! Con đĩ! Con rác rưởi! Tao đập chết mày!”

Tôi vội bật điện thoại quay lại:

“Mọi người ơi, cẩu nam cẩu nữ đánh nhau rồi, mau vào xem trực tiếp nè!”

Livestream vừa bật lên, người xem liền ùn ùn kéo vào:

【Nhanh nhanh nhanh! Zoom gần tí! Tôi muốn xem mặt bọn nó!】

【Cuối cùng cũng đánh nhau rồi, chị ơi em chị quá, tặng chị kẹo nè!】

Bình luận dội lên ào ào.

Phía bên kia, Tống Á Hà đánh tới tấp.

Chu Thanh gào khóc như heo bị chọc tiết.

Dù là đàn ông đánh phụ nữ, vì danh tiếng Chu Thanh quá thối nát nên chẳng ai buồn can.

Một lúc sau mới có người nhào lên can:

“Đừng đánh nữa, đánh nặng quá thì cậu cũng mệt đấy!”

Chu Thanh nằm lăn ra đất gào rống:

“Tôi bị thương rồi! Tôi bị đánh rồi! Phải bồi thường! Anh phải bồi thường cho tôi!”

Chưa bao lâu, xe cấp cứu hú còi tới, đưa Chu Thanh đi.

Tống Á Hà thì không chịu đi cùng, quay lưng đi thẳng vào khu nhà.

Mọi người ăn no dưa, tản hết.

Tôi đuổi theo:

“Tống Á Hà!”

Anh ta quay lại, thấy tôi, ánh mắt lộ rõ vẻ phức tạp, môi mấp máy, giọng dịu dàng như nước:

“San San… em đến tìm sao?”

Cái vẻ mặt thâm kia khiến tôi nổi da gà toàn thân.

Không lẽ Tống Á Hà còn muốn quay lại với tôi?

Tôi thẳng:

“Tống Á Hà, hôm nay tôi đến vì chuyện đồ điện với nội thất.”

Tống Á Hà ngơ người:

“Em tìm … vì cái đó á?”

Tôi:

“Đúng. Đồ tôi mua, lúc ly hôn đã rõ là tôi mang đi. Anh không định chiếm đoạt đấy chứ?”

Tống Á Hà giận dữ:

“Ai thèm chiếm đồ của em? Muốn thì cứ mang đi!”

Nói xong hầm hầm bước vào khu nhà.

Tôi theo sau vào lại căn hộ từng chung sống.

Nhìn căn phòng giờ lộn xộn tơi tả, lòng tôi dâng lên đủ loại cảm .

Điều chỉnh lại thiết bị livestream, tôi :

“Các thân mến, chuẩn bị đập đồ nha~”

Tôi đặt máy quay lên bàn, vớ lấy cái ghế, bắt đầu đập!

Ly hôn với Tống Á Hà, tôi tay trắng rời đi, thua tan tác.

Toàn bộ tuổi xuân đổ vào người đàn ông này, kết cục chỉ còn hai chữ: “ly dị”.

Tôi không lấy gì.

Nhà, xe đều đứng tên mẹ chồng.

Tôi và Tống Á Hà tìm việc bao lâu cũng không ổn định, tích cóp chút tiền lại bị mẹ chồng bắt mua nội thất, đồ điện.

Lúc đó tôi chẳng có kinh nghiệm gì, cứ thế nghe lời.

Mua xong thì không còn một xu dính túi.

Lúc ly hôn, tôi chẳng lấy lại gì.

Trước đây, tôi đã từng tuyệt vọng, từng không cam lòng.

Nhưng nghĩ kỹ lại, ly hôn sớm là phúc.

Tôi có thể lại từ đầu.

Sự nghiệp của tôi đang trên đà khởi sắc.

Chỉ trong vòng một tháng, tôi livestream “cẩu nam cẩu nữ” mà kiếm mấy trăm ngàn.

Sau khi đập xong hết đống đồ, quà trong livestream đã chất đống.

Tôi xách thiết bị quay rời khỏi căn nhà đó, thẳng tiến về phía Nam, trở lại Thâm Quyến.

Từ nay, không bao giờ dính dáng đến đôi cẩu nam cẩu nữ kia nữa.

14

Chẳng bao lâu sau, có người với tôi rằng: Chu Thanh kiện Tống Á Hà vì hành vi bạo lực gia đình, mà Tống Á Hà chẳng bị xử gì.

Tranh chấp giữa vợ chồng mà, từ trước tới nay đều khó phân xử rạch ròi.

Ngược lại, Tống Á Hà còn kiện ngược Chu Thanh tội lừa đảo, cũng chẳng thắng nổi, vì chuyện của Chu Thanh không đủ cấu thành tội danh.

Sau đó, Tống Á Hà tung đòn sát thủ — di chúc của mẹ ta.

Trước kia bà ta phòng tôi như phòng giặc, sợ tôi nhúng tay vào tài sản nhà họ Tống, thì với Chu Thanh bà ta cũng cảnh giác y như .

Bà ấy đã sớm lập di chúc:

Toàn bộ tài sản để lại cho Tống Á Hà, con dâu không chia lấy một xu.

Chu Thanh biết chuyện thì phát điên, lập tức vác búa đập tan nát chiếc BMW mà Tống Á Hà quý.

Do hai người vẫn chưa chính thức ly hôn, lại thêm vụ bạo lực gia đình chưa giải quyết xong, Tống Á Hà chẳng ta cả.

Lúc tôi đang tập trung phát triển sự nghiệp livestream, bọn họ vẫn đang dây dưa kiện tụng ly hôn.

Một năm trôi qua, vẫn chưa dứt điểm.

Trong thời gian đó, cả hai bị cộng đồng mạng tấn công dữ dội, có lần còn bị ném trứng thối đầy mặt, tức đến phát rồ, cho rằng tôi là người giật dây, định kiện tôi.

Nhưng luật sư do chị Ba Hứa đã xử lý ổn thỏa.

Hồi đó livestream là có sự đồng ý của Tống Á Hà mà.

Huống hồ trước đó chính hai người họ bày mưu tính kế tôi, kể cả có kiện thật, cùng lắm tôi chỉ cần xin lỗi là xong.

Vài tháng sau, cuối cùng bọn họ cũng ly hôn.

Chu Thanh tay trắng rời khỏi cuộc hôn nhân, danh tiếng nát như tương.

Không cam tâm, ta quay sang Tống Á Hà, theo kiểu “tôi thảm thì cũng đừng hòng yên ổn”.

Tống Á Hà bị ta quấy rối đến mức không tìm nổi việc, đành mở cửa hàng riêng, cuối cùng lỗ nặng.

Rồi lại một thời gian sau nữa, khi tôi gần như đã quên sự tồn tại của hai người kia, thì nghe tin — Tống Á Hà sản.

Sáu căn nhà bị bán sạch, còn nợ đầm đìa, cuối cùng bặt vô âm tín.

Có một chuyện đáng — căn nhà cũ kỹ nơi mẹ ta chết, chỉ bán mười vạn, vì bị xem là nhà có người chết.

Tất cả đều là do một tay Chu Thanh ra.

Cô ta là loại điển hình của kiểu phụ nữ “không có thì cho hôi”, tâm địa độc ác, thù rất dai.

Sau đó sống nhờ vào việc nhân, nhờ đàn ông ra mặt giúp mình trả thù Tống Á Hà.

Đến khi Tống Á Hà sa sút, ta lại bám sang người đàn ông khác, nghĩ rằng lần này sẽ sống yên ổn.

Ai ngờ gặp ngay một bà vợ cao tay, bị đánh đến mức hủy dung.

Cả đời này, e rằng ta chẳng còn cơ hội tiểu tam nữa.

Từ đó về sau, tôi chẳng còn nghe thêm tin gì về hai người họ.

Lúc ấy, tôi đã trở thành đối tác của chị Ba Hứa, nắm giữ một phần cổ phần công ty.

Tôi cũng đã là một streamer có chút tiếng tăm, cuộc sống sung túc đủ đầy.

Nhớ lại ngày xưa, lần đầu tiên đến nhà Tống Á Hà, mẹ chồng cũ đã tỏ rõ thái độ ghét bỏ.

Tôi xách hành lý định rời đi, Tống Á Hà quỳ sụp xuống trước mặt tôi, thề thốt:

“San San, sẽ đối xử tốt với em cả đời, tin đi!”

Tôi đã tin ta.

Khi đó, tôi nghĩ mình sinh ra trong gia đình chẳng ra gì, chẳng có chỗ nương thân.

Chỉ cần gả cho Tống Á Hà, ta sẽ là bến đỗ của đời tôi.

Ai ngờ, mới nửa năm sau, ta đã ngoại .

Không ai có thể chốn nương tựa.

Thay vì mong người khác nơi trú ẩn, chi bằng… chính mình là bến bờ cho bản thân.

Phụ nữ ấy mà, nhất định phải có sự nghiệp.

– Hết –

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...