Trọng Sinh Trả Thù [...] – Chương 4

Chương 4

11

Tôi đã thành công hoàn thành một chiêu chuyển hướng tai họa về phía khác.

Những chuyện xảy ra sau đó rất thú vị, Chu Vi Vi trực tiếp bị bắt ra khỏi ký túc xá rồi bị túm tóc kéo vào một chiếc xe màu đen.

Dọc theo đường đi có rất nhiều sinh viên vây xem ai cũng biết những việc ta , hơn nữa họ còn sợ cả sự uy nghiêm của trùm trường nên không ai dám lại gần.

Bảo vệ ở cửa chỉ ngăn cản tượng trưng một chút sau đó cũng không ngăn cản nữa.

Dù sao, bảo vệ cũng thấy bài đăng trên diễn đàn trường.

Về phần Lục Dương, từ khi biết Chu Vi Vi chọc tới trùm trường thì ta luôn cố lãng tránh, sợ nữ trùm trường này tìm tới tính sổ ta.

Tôi không ngạc nhiên, ta là một người như .

12

Hai ngày sau, Chu Vi Vi bị chiếc xe kia ném trở lại cổng trường, một mình ta lảo đảo trở về ký túc xá.

Trên người ta không có một vết thương nào cả người giống như sắp thoát hồn đến nơi, ánh mắt trống rỗng, một câu cũng không .

Không ai biết ta đã trải qua những gì.

13

Chu Vi Vi đăng lên một video xin lỗi.

Trong video, ta than thở khóc lóc tự kiểm điểm lại tội lỗi của mình, rồi còn tự tát mình để xin lỗi các cặp nhân trong trường.

Nhưng cũng không đề cập tới tại sao ta muốn như .

Hơn nữa, chuyện muốn gia nhập tổ nghiên cứu của giáo sư Tô đã là chuyện không thể. Sau đó còn vì nhân cách kém mà ảnh hưởng tới việc xin việc sau này.

Chuyện này đến đây thôi là đã đạt kết quả tôi muốn rồi.

Chỉ là, ngoài mặt tôi vẫn giả vờ thân thiết với ta nên phải an ủi vài câu cho có.

Cô ta muốn tôi không thành công đã còn phải tự gánh chịu hậu quả do mình ra.

14

Kiếp trước, sau khi tôi nhảy từ trên sân thượng xuống, bố mẹ tôi rất đau khổ mà lúc đó Chu Vi Vi lại cờ nhảy ra.

Cô ta với bố mẹ tôi,  nhiều năm qua họ đã tài trợ cho ta đi học, trong lòng ta luôn biết ơn họ nên muốn chăm sóc phụng dưỡng họ cả đời.

Bố mẹ tôi rất cảm nên đối xử với ta như con ruột, còn bị ta dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ lập di chúc để lại hết tài sản cho ta.

Nhưng kết quả là khí gas trong nhà rò rỉ dẫn đến hỏa hoạn, hai người già đều thiệt mạng trong biển lửa.

Chu Vi Vi mang theo toàn bộ di sản của bố mẹ tôi, vừa tốt nghiệp xong là đã sống cuộc sống của tầng lớp trung lưu.

15

Đời này, tôi không có nhảy xuống từ sân thượng, câu chuyện sau đó sẽ diễn ra như thế nào đây?

Tôi tin rằng một người độc ác như Chu Vi Vi sẽ không vì chuyện này mà dừng tay, tôi sẽ kiên nhẫn chờ xem sẽ có chuyện gì xảy ra.

Quả nhiên, một thời gian sau, Chu Vi Vi tới tìm tôi, sắc mặt của ta đã tốt hơn một chút ở trường học vẫn là đối tượng bị lập.

“Chị, chị dẫn em ra ngoài giải sầu đi, cứ tiếp tục như em sẽ điên mất.”

Cũng tốt, để tôi xem muốn gì.

Tôi đã mua một bộ camera pinhole đầy đủ ở trên mạng và học các mẹo cài đặt, cũng như mang theo một cây bút ghi âm và đặt chúng trong túi du lịch của tôi khi tôi đi ra ngoài.

Cô ta đưa tôi đến một ngôi làng gần đó, tìm một căn nhà trọ ở nông thôn.

“Chị, cám ơn chị đã đi cùng em ra ngoài, lúc này chỉ có chị ở bên em, chị thật tốt.”

Tôi là người tốt, cái tôi nhận là sự lấy oán trả ơn của .

“Chị, em vẫn muốn nghỉ ngơi một chút, hay là ngày mai chị đăng ký tua du lịch một ngày nhé, em ở nhà nghỉ ngơi một ngày.”

“Được.”

Tôi đến đây vì muốn xem ta sẽ gì.

Buổi tối, nhân lúc ta ngủ say, tôi liền lắp camera lỗ kim ở phòng khách, phòng ngủ và phòng bếp.

Bận rộn xong, tôi thật sự đi đăng ký tua du lịch một mình để không cho ta ra sơ hở.

Ngày hôm sau tôi ngồi trên xe buýt du lịch, lấy điện thoại di ra mở camera ra thì thấy ta đang để một người đàn ông nào đó ngồi xổm bên bếp ga tay chân.

Thông qua camera tôi có thấy thấy rất rõ và nhận ra người đàn ông kia — là Lục Dương!

Trong khoảnh khắc này, tôi liền hiểu bọn họ muốn gì.

Kiếp trước, bởi vì bố mẹ tôi quá tin tưởng ta nên mới để cho ta vào trong nhà.

Cô ta tay chân với bếp gas trong nhà bố mẹ tôi, khiến khí gas rò rỉ, hỏa hoạn.

Kiếp này, ta muốn dùng cách này lên người tôi.

Camera có âm thanh, tôi đeo tai nghe để nghe xem họ gì.

Chu Vi Vi: “Vậy thì tốt rồi, đợi đến ngày mai tất cả đều phải kết thúc.”

Lục Dương: “Em đã rồi đấy, đến lúc đó có tiền nhớ chia cho một nửa.”

Chu Vi Vi: “Em sẽ giữ lời mà, nhanh lên đi.”

Bọn họ muốn thiêu c.h.ế.t tôi sau đó lại giống kiếp trước, Chu Vi Vi sẽ đến gặp bố mẹ tôi để bày tỏ lòng biết ơn, sau khi lấy di sản và thân phận người thừa kế rồi thì sẽ bố mẹ tôi chết.

!!!

Tôi cố gắng kiềm chế bàn tay không ngừng run rẩy vì tức giận, tắt video theo dõi.

Tôi tự nhủ, bình tĩnh, vở kịch còn phải tiếp tục.

16

Đêm đó khi về đến nhà, tôi giả vờ như không có chuyện gì xảy ra rồi chuyện bình thường với Chu Vi Vi.

“Chị, chị có mệt hay không, ngày mai phải chị có cần nghỉ ngơi một ngày không?”

Tôi biết ta chỉ muốn tìm lý do để rời khỏi căn nhà này và giữ tôi lại đây.

“Đúng , mệt c.h.ế.t đi , ngày mai chị muốn nghỉ ngơi một ngày, em tự đi chơi đi.” Tôi .

Chu Vi Vi vui vẻ đồng ý với sự sắp xếp của tôi.

Chỉ có cách cho ta ra ngoài cho ta nghĩ mình đã thành công thì mới có thể vạch trần bộ mặt thật của ta.

Sáng sớm hôm sau, sau khi Chu Vi Vi đi, tôi đến bên cạnh bếp gas để kiểm tra.

Chu Vi Vi và Lục Dương đã thay đổi ống khí đốt, đây là một cái ống dẫn cũ kỹ, ở phía trên còn có những vết nứt rất rõ ràng.

Mà van bếp gas đã mở ra.

Khí tự nhiên trong không khí đạt đến nồng độ nhất định và rất dễ cháy nổ.

Sau khi cẩn thận xem xét một phen, ở bên cạnh bếp gas có một thứ,đó  là một cái máy đốt lửa tự !

Trong lòng tôi tràn ngập sợ hãi, vội vàng cầm di chạy ra ngoài.

Chu Vi Vi, Lục Dương, hai tên ác ma nhà các người!

Được, thì tôi sẽ diễn kịch với các người đến cùng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...