Trước Ngày Cưới – Chương 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

An Nhiên và Duy ngồi lại bên nhau, bàn bạc kế hoạch. Không khí trong căn hộ của bỗng trở nên căng thẳng, đầy những toan tính và lo lắng. Duy đã kể cho nghe toàn bộ câu chuyện từ góc nhìn của , về sự thao túng của ông Trần Hải và bà Nguyễn Thanh, về cách bị ép buộc phải sống trong lời nói dối, và về nỗi đau của khi chứng kiến Hà Vy bị giam cầm. An Nhiên lắng nghe, cố gắng ghép nối những mảnh ghép còn lại để có được bức tranh toàn cảnh.

 

“Duy, có biết ba mẹ đã gì với cha mẹ ruột của không?” An Nhiên hỏi, giọng thì thầm. “Vụ tai nạn đó… có phải là một vụ tai nạn thật sự không?”

 

Duy nhắm mắt lại, vẻ mặt đầy thống khổ. “Anh không biết chi tiết, An Nhiên. Họ không bao giờ nói với . Nhưng có nghe loáng thoáng rằng vụ tai nạn đó có nhiều điểm đáng ngờ. Họ nói rằng cha mẹ là những người rất thông minh, và họ đã tìm ra một bí mật nào đó của ba . Có lẽ đó không chỉ là một vụ tai nạn đơn thuần.”

 

Tim An Nhiên thắt lại. Một bí mật trong bí mật. Càng đi sâu vào, càng thấy gia đình Trần Duy giống như một hang ổ của tội ác, nơi mọi thứ đều bị che đậy bởi sự tham vọng và quyền lực. Cô nhìn Duy, thấy sự bất lực và tổn thương trong mắt . Cô biết, cũng là một nạn nhân, không thể cứ mãi trốn tránh. Anh phải đối mặt với quá khứ của mình.

 

“Chúng ta phải giải thoát cho Hà Vy trước tiên,” An Nhiên nói, giọng kiên quyết. “Cô ấy đã chịu đựng quá đủ rồi. Và chúng ta cần ấy chứng, để vạch trần tất cả.”

 

Duy gật đầu. “Anh đã nghĩ đến điều đó rất nhiều lần, An Nhiên. Nhưng ngôi biệt thự đó được canh gác rất cẩn mật. Người vệ sĩ đó rất trung thành với ba . Anh ta là một người rất nguy hiểm.”

 

“Anh có biết điểm yếu nào của họ không? Hay bất kỳ thông tin nào về hệ thống an ninh ở đó?” An Nhiên hỏi. Cô biết, với kinh nghiệm của một kiến trúc sư, có thể tìm ra cách đột nhập nếu có đủ thông tin.

 

Duy suy nghĩ một lúc. “Hệ thống an ninh rất hiện đại. Có camera giám sát khắp nơi, và hàng rào điện. Nhưng có một điều… người vệ sĩ đó, tên là Đạt, ta có một thói quen. Mỗi tối thứ Bảy, ta đều lái xe ra ngoài để mua đồ tiếp tế cho cả tuần. Anh ta thường đi vào khoảng 8 giờ tối và về vào khoảng 10 giờ đêm.”

 

“Thứ Bảy,” An Nhiên lẩm bẩm. “Vậy là chúng ta có hai tiếng đồng hồ. Còn đường hầm bí mật mà em thấy trên bản vẽ thì sao?”

 

“Đường hầm đó dẫn ra phía sau khu đất, ra một con suối nhỏ. Nó được thiết kế để thoát hiểm trong trường hợp khẩn cấp. Nhưng cửa hầm được khóa từ bên trong, và cũng có camera giám sát.” Duy nói. “Chúng ta cần một kế hoạch thật chi tiết và không được phép có bất kỳ sai sót nào.”

 

An Nhiên gật đầu. Cô biết. Đây là một cuộc chiến không khoan nhượng. Cô gọi điện cho Việt Anh, kể cho nghe về cuộc nói chuyện với Duy và kế hoạch giải thoát Hà Vy. Việt Anh tỏ ra lo lắng, vẫn đồng ý giúp đỡ.

 

[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/truoc-ngay-cuoi/chuong-12.html.]

“An Nhiên, em có chắc là Duy sẽ không phản bội em không?” Việt Anh hỏi, giọng đầy hoài nghi. “Em biết đấy, ta đã che giấu em suốt bao nhiêu năm rồi.”

 

“Em không biết. Nhưng em phải tin ấy một lần này, Việt Anh. Nếu ấy phản bội em, thì em cũng sẽ biết cách đối phó. Nhưng em không thể để Hà Vy tiếp tục bị giam cầm được nữa.” An Nhiên đáp, giọng kiên quyết.

 

Việt Anh thở dài. “Được thôi. Anh sẽ giúp em. Anh sẽ chuẩn bị thiết bị cần thiết và theo dõi tĩnh của người vệ sĩ. Nhưng An Nhiên, em phải nhớ, đây là một cuộc chơi rất nguy hiểm. Em có thể mất tất cả, kể cả mạng sống của mình.”

 

An Nhiên biết. Nhưng không sợ. Cô đã quá mệt mỏi với những lời nói dối và bí mật. Cô muốn sự thật được phơi bày, và công lý được thực thi.

 

Cô và Duy bắt đầu lên kế hoạch chi tiết. Duy sẽ cung cấp cho mọi thông tin về ngôi biệt thự, từ sơ đồ điện, hệ thống camera, đến lịch trình sinh hoạt của người vệ sĩ. An Nhiên, với kiến thức chuyên môn của mình, sẽ tìm ra điểm yếu trong hệ thống an ninh. Việt Anh sẽ hỗ trợ từ bên ngoài, theo dõi hình và chuẩn bị phương án dự phòng.

 

Ngày giải cứu được ấn định vào tối thứ Bảy tuần sau. Càng đến gần ngày đó, An Nhiên càng cảm thấy căng thẳng. Cô cố gắng giữ vẻ bình tĩnh trước mặt Duy, trong lòng là một sự lo lắng không ngừng. Duy cũng vậy, luôn ở bên , đôi khi nhìn với ánh mắt đầy phức tạp, như thể đang đấu tranh với chính mình.

 

Một buổi tối, khi họ đang xem lại sơ đồ ngôi biệt thự, Duy đột nhiên hỏi: “An Nhiên, nếu mọi chuyện vỡ lở, nếu ba bị bắt, em… em sẽ gì? Em có hối hận không?”

 

An Nhiên nhìn , nắm lấy tay . “Em không hối hận, Duy. Em không thể sống với sự dối trá này được nữa. Anh cũng vậy. Chúng ta phải điều đúng đắn.”

 

Duy gật đầu, ánh mắt vẫn còn sự lo lắng. “Anh chỉ sợ… sợ sẽ mất em.”

 

“Anh sẽ không mất em. Chỉ cần luôn đứng về phía sự thật,” An Nhiên nói. “Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua chuyện này.”

 

Tuy nhiên, một cảm giác kỳ lạ vẫn len lỏi trong lòng An Nhiên. Cô nhận thấy Duy có vẻ do dự khi nhắc đến việc Hà Vy chứng, hoặc khi đề cập đến việc thông báo cho cảnh sát. Anh luôn tìm cách lái câu chuyện sang việc giải thoát Hà Vy trước rồi mới tính đến chuyện khác. Liệu có thực sự muốn vạch trần tất cả, hay chỉ muốn giải thoát cho Hà Vy để bịt miệng ấy, ngăn ấy chứng, và rồi tiếp tục che giấu những bí mật khác của gia đình? Cô không thể hoàn toàn tin tưởng . Một phần trong vẫn cảm thấy Duy đang che giấu một điều gì đó lớn hơn, một điều gì đó mà không muốn biết. Cô phải cẩn thận. Và biết, cuộc chiến này sẽ không chỉ dừng lại ở việc giải thoát Hà Vy.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...