Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Cố Vãn Vãn sững sờ tại chỗ, từ nhỏ đến lớn trai này chưa từng đánh ta, ngay cả khi lúc trước ta mình mẩy đòi đoạn tuyệt quan hệ với ba mẹ, ấy cũng chỉ nói vài lời nặng nề, vậy mà giờ đây ta chỉ vừa nói mấy câu về tôi.
Mà người trai mà ta thương nhất lại ra tay đánh ta. Cô ta ngay lập tức đỏ hoe mắt, tủi thân muốn nói.
Ba Cố tức đến mức không chịu nổi, chất vấn: “Trước đây con sống c.h.ế.t đòi ở bên cái thằng Thẩm Thiếu Khanh đó, giờ đã toại nguyện ở bên nhau rồi, lại còn có con nữa, con còn loạn cái gì? Con lớn thế rồi, có biết điều một chút không hả?"
Dù sao mẹ Cố cũng là mẹ, biết con mang thai thì chắc chắn là mừng rồi lại nghe con đòi ly hôn, nói không tức giận là giả. Bà đè nén cảm , kiên nhẫn hỏi:
"Vãn Vãn, con nói cho mẹ biết, tại sao con lại muốn ly hôn với Thiếu Khanh? Có phải thằng bé đã gì có lỗi với con không hay là chuyện gì khác?
Tuy trước đây ba mẹ không hài lòng Thiếu Khanh mấy năm nay, hầu như nó luôn vì con mà lễ tết đều biếu quà cho gia đình, lúc hai đứa kết hôn cũng tự mình đến nhà mời.
Nhân phẩm của nó, ba con và mẹ đều thấy rõ, không tệ chút nào, rốt cuộc là vì sao vậy?"
Cố Vãn Vãn ôm nửa mặt, giận dữ gào lên: "Rốt cuộc hai người là ba mẹ của con hay là ba mẹ của Thẩm Thiếu Khanh vậy?"
Hai ông bà chưa kịp mở lời, ta lại tức tối mở miệng: "Mang thai rồi thì sao chứ? Con có nói là sẽ sinh đứa bé này ra đâu."
Vừa dứt lời, ta lại bị ăn một cái tát trời giáng, ba Cố tức đến tím mặt, ôm ngực, chỉ ra ngoài cửa mắng: "Cút ra ngoài, mày cút ngoài ngay cho tao! Nhà họ Cố không có đứa con không biết tự trọng như mày, cút ngay!"
Chuyện ở buổi tiệc sớm đã bị đồn ầm ĩ khắp nơi, vốn dĩ hai ông bà đã tức giận vì chuyện đó, giờ lại xảy ra chuyện này nữa.
Cố Vãn Vãn sững sờ tại chỗ, vừa khóc vừa nói: "Cút thì cút!"
Cô ta quay người chạy thẳng ra khỏi nhà họ Cố.
Tôi an ủi một lúc lâu, cuối cùng hai ông bà cũng nguôi giận.
Biết hai ông bà cũng đang tức giận nên khi Cố Vãn Vãn ra ngoài, Cố Yến Ly đã nhắn tin bảo ta đợi ở ngoài cửa.
[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/truyen-cuu-roi-ket-thuc-con-trai-nam-tuoi-noi-trong-sinh-roi/chuong-9.html.]
Vậy nên vừa ra khỏi nhà họ Cố, tôi đã nhìn thấy Cố Vãn Vãn đang ngồi xổm ở ngoài cửa.
Khoảnh khắc nhìn thấy trai, ta òa khóc muốn chạy đến ôm.
Giây tiếp theo, nhìn thấy tôi thì mặt ta lập tức tối sầm: "Đồ tiện nhân, ra đây gì? Là để xem trò cười của tôi sao?"
Tôi xua tay nói: "Thôi đi, trò cười như vậy tôi không hứng thú đâu."
Tuy không hiểu giữa họ đã xảy ra chuyện gì.
Linlin
Nếu không phải hai ông bà ấy là ba mẹ nuôi của ta, là ba mẹ ruột của Cố Yến Ly và là ba mẹ chồng của tôi thì chuyện của ta tôi cũng không muốn dính vào.
Cố Yến Ly tìm một khách sạn, trên đường đi không ngừng giáo huấn: "Vãn Vãn, em cũng lớn rồi, không còn nhỏ nữa, ở buổi tiệc đã rất muốn nói em rồi. Trong số những công tử đó có năm sáu người là công tử ăn chơi, em đứng cùng với họ thì danh tiếng của em cũng sẽ bị hủy hoại.
Anh không hiểu giữa em và Thẩm Thiếu Khanh đã xảy ra chuyện gì em đã trưởng thành rồi, em phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình, chứ không phải như hồi nhỏ, cứ gặp chuyện là biết tìm người khác. Tuy là trai em không thể chăm sóc em cả đời được."
Anh ấy nói rất nhiều Cố Vãn Vãn đến một câu cũng không nói, cũng không biết ta có nghe lọt tai không.
Đến khách sạn, ta hờn dỗi chạy vào khách sạn, Cố Yến Ly cũng ngừng những lời muốn nói.
Thế vừa mới vào khách sạn, một bóng người xông tới, ôm chầm lấy Cố Vãn Vãn vào lòng.
Tôi theo bản năng muốn ngăn lại bị người đàn ông bên cạnh giữ lại.
Đến lúc này tôi mới nhìn rõ người đến là Thẩm Thiếu Khanh.
Cố Vãn Vãn sợ hãi hét lên khoảnh khắc nghe thấy giọng nói của người đàn ông thì lập tức lạnh mặt: "Anh buông tôi ra, buông tôi ra!"
Thẩm Thiếu Khanh không dám buông, ta sợ vừa buông ra thì ta lại biến mất.
Bạn thấy sao?