Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Rốt cuộc là chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ chiếc tủ lạnh thành tinh rồi? Chủ “tặng quà” là hải sản cho ư? Diệp Cửu Cửu hoàn toàn không thể hiểu nổi. Giữa lúc đang bối rối tột độ, một cơn đau dữ dội đột ngột truyền đến ngón tay. Cô cúi đầu mới bàng hoàng phát hiện, thì ra con cua đã kẹp chặt ngón tay , đau đến mức phải thét lên một tiếng.
Diệp Cửu Cửu vô thức giật phắt tay lại, con cua lại càng kẹp chặt hơn, đau đến mức sắp bật khóc: "Đau quá! Mau buông ra!"
Con cua hoàn toàn không nghe lời, còn vung vẩy những chiếc càng khác về phía để thị uy.
"Mày đừng có mà hối hận!" Đau không chịu nổi, Diệp Cửu Cửu trực tiếp quay người đi đến bên thớt. Cô không nói hai lời, cầm con dao, không chút do dự chặt phăng chiếc càng lớn của nó.
Con cua: "..."
Thiệt là không có "võ đức" gì hết trơn!
Vừa được giải thoát, Diệp Cửu Cửu liền buông dao. Cô vội vàng bẻ gãy nửa chiếc càng cua, rồi rửa ngón tay bị kẹp rách da dưới vòi nước, may mà không chảy máu.
Đúng lúc này, từ phía sau nhà bếp, tiếng gõ cửa thình thịch vang lên, kèm theo giọng nói quen thuộc của một bà lão: "Cửu Cửu ơi?"
[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - /chuong-2.html">https://otruyen.vn/tu-lanh-ky-/chuong-2.html.]
"Vâng ạ." Diệp Cửu Cửu không rảnh để ý đến con cua đang thoi thóp, tắt vòi nước rồi quay người bước ra khỏi bếp. Bên ngoài là một ngôi nhà tứ hợp viện cổ kính với mái ngói xanh xám. Ngôi nhà tuy đã cũ được dọn dẹp rất sạch sẽ. Giữa sân, một cây lê già xanh tốt, những cành lá um tùm che phủ gần như toàn bộ khoảng sân.
Cô đi theo mái hiên, rẽ về phía cửa sau. Bên ngoài cánh cửa là một con hẻm nhỏ hun hút, vốn là lối đi chung của những hộ dân phía sau. Cô mở cửa, nhìn thấy bà lão đứng đợi bên ngoài – là Lưu nãi nãi, người từng có mối quan hệ rất thân thiết với bà nội , người mới mất cách đây nửa tháng. "Lưu nãi nãi, bà gọi cháu ạ?"
Lưu nãi nãi sốt sắng hỏi: "Bà nghe thấy cháu kêu, có chuyện gì xảy ra vậy, Cửu Cửu?"
"Dạ không có gì đâu ạ." Diệp Cửu Cửu lắc lắc ngón tay đang rát, cười ngượng nghịu: "Cháu chỉ vô bị kẹp tay thôi ạ."
Lưu nãi nãi "ô" một tiếng: "Vậy cháu cẩn thận một chút nhé."
"Vâng ạ." Diệp Cửu Cửu nhìn vào chiếc giỏ đựng đầy rau của Lưu nãi nãi: "Hôm nay Lưu nãi nãi đi chợ về sớm vậy ạ?"
Lưu nãi nãi cười tủm tỉm đưa chiếc giỏ cho Diệp Cửu Cửu: "Không phải. Tối qua mưa to quá, dưa chuột, mướp, ớt trong vườn nhà bà rụng nhiều lắm. Bà biết trong vườn nhà cháu không trồng những thứ này, nên bà nhặt một ít không bị hỏng mang đến cho cháu. Cháu đừng chê nhé."
"Dạ, cháu không chê đâu ạ." Diệp Cửu Cửu do dự nhìn vào giỏ rau đầy ắp: "Nhưng mà nhiều quá, Lưu nãi nãi, bà giữ lại một ít để ăn đi ạ."
Bạn thấy sao?