Tôi là 1 cô bé nhát gan và bị trao nhầm ở bệnh viện . Bố mẹ ruột những người giàu có đã tìm lại được tôi và đón tôi về nhà. Tôi ngồi trên xe khóc to đến mức cả người run rẩy. Bố mẹ tưởng tôi xúc động đến phát khóc vì vui sướng. Thật ra, tôi sợ muốn c/h/ế/t/. Đọc quá nhiều truyện về “con ruột – con giả”, tôi biết rõ: con ruột được tìm về thường chẳng ai yêu thương, ai cũng thiên vị con giả, còn con ruột thì bị lạnh nhạt, bị ngược đãi, thậm chí bị m/o/i t/i/m m/o/i t/h/ậ/n. Ngôi nhà mới chẳng khác gì đ/ị/a ng/ụ/c.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?