Tựa Như Quen Biết [...] – Chương 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta lại mơ về kiếp trước.

Yến Sóc từ khi sinh ra đã cao quý, tính cách vô cùng ngạo mạn. 

💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

Chàng ghét nhất là bị ép buộc, chán ghét nhất là bị miễn cưỡng.

Vệ gia mặc dù đã đẩy ta lên vị trí Hầu phu nhân, cũng chẳng nhận được lợi lộc gì, ngược lại còn bị Yến Sóc ghi hận.

 Những người có chức quan trong Vệ gia đều bị lật tẩy sai sót, cách chức, chỉ còn lại danh xưng "vương thất thông gia" rỗng tuếch.

Dù sao phụ thân ta cũng đã c.h.ế.t vì nước, nên Yến Sóc cũng không đến mức thù dai trả oán lên đầu ta.

Chỉ là những năm đầu mới thành hôn, chàng đã đi chinh chiến xa nhà, gặp nhau thì ít, xa cách thì nhiều. 

Ngay cả khi về lại Thượng Dương, ánh mắt chàng cũng chưa từng liếc qua ta.

Nhưng dù sao ta cũng thích chàng.

Ta thường xuyên hỏi han nhũ mẫu, người mà Yến Sóc kính trọng nhất. 

Đôi khi ta vui sướng vì một chút ngọt ngào mà Yến Sóc ban tặng, có khi lại buồn bã vì sai điều gì đó khiến chàng giận.

Bà chỉ cười nhìn ta nói:

"Phu nhân, quân hầu thích người. Chỉ là chàng từ nhỏ đã ngạo khí, cần thêm thời gian. 

Phu thê trẻ con, quân hầu lại bướng bỉnh, luôn cần thời gian để dung hợp."

Ta đoán bà chỉ nói vậy để dỗ ta vui. Nhưng ta không phải không biết gì.

Cứ lấy chuyện mỗi lần đón chàng thắng trận trở về mà nói.

Những năm đầu mới cưới, ta đợi ở cổng Thượng Dương Cung, liễu rụng bay đầy mặt, chàng có thể cưỡi ngựa ngang nhiên đi qua mà không liếc mắt một cái.

Về sau thì chàng khẽ gật đầu, nói hai câu.

Sau này nữa, khi băng tan tuyết lạnh, chàng còn chưa đến cổng cung, đã lật mình xuống ngựa, nhìn ta rồi sải bước tới. 

Chỉ là thời gian băng tan tuyết lạnh không kéo dài bao lâu, thì xảy ra chuyện của Tố Hòa.

Trong giấc mơ lần này.

Ta vẫn mơ thấy chỗ ở của nhũ mẫu Yến Sóc, không có sự xuất hiện của ta.

Dưới gốc cây liễu ngọc cao lớn, nhũ mẫu ngồi ở vị trí bà thường ngồi, còn ở vị trí mà ta đã ngồi vô số lần, lại là Yến Sóc với vẻ mặt khó coi. 

Áo giáp sắt chưa thay, mang theo khí chất của chiến trường, lại thất thần.

Ánh trăng trên bậc thềm đêm lạnh như nước.

Nhũ mẫu nhìn thấu tâm tư của chàng, lại cố hỏi:

 "Quân hầu liên tiếp chiếm được mười tòa thành, đưa Tố Hòa công chúa trở về, đang lúc đắc ý, vì sao lại đến chỗ lão thân mà buồn bã?"

Yến Sóc mím chặt môi.

Chàng nghiến răng thốt ra một câu, từng chữ đều đau nhói:

[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tua-nhu-quen-biet-yen-lai-ve/10.html.]

 "Sau khi thắng trận, ta lòng như tên bay, không muốn ở lại thêm một ngày, ngày đêm lên đường trở về, chỉ để sớm gặp nàng một lần. 

Kết quả nàng lại nói với ta, muốn hòa ly. Nàng nói, những năm qua nàng sống không thoải mái."

Nói đến hai từ "hòa ly".

Chàng gần như hận không thể đứng dậy, c.h.é.m đứt cả cây liễu ngọc trước mặt.

Nhũ mẫu lại hỏi: 

"Vậy quân hầu có biết, vì sao phu nhân lại nói hòa ly vào lúc này? 

Cả thành đều nói, quân hầu vì Tố Hòa công chúa mà khai chiến, lại mang Tố Hòa công chúa trở về, phu nhân sẽ nghĩ gì?"

Yến Sóc nhíu mày ngẩng đầu, ngờ vực phản bác: 

"Không biết tên thư sinh nghèo hèn nào đã bịa ra câu chuyện hoang đường đáng cười này. 

Hai bên khai chiến, mấy chục vạn tính mạng binh sĩ, ta là một nam nhi đường đường chính chính, sao có thể vì một nữ nhân mà chuyện lớn như vậy. 

Những lời đồn thổi này, nghe qua là được rồi, những kẻ ngu ngốc tin cũng được, Mãn Mãn thông minh như vậy, sao lại để trong lòng? 

Ngày đó mật thư từ Quan Trung, là nhãn tuyến truyền tin cho ta, nói phụ tử Lý thị Quan Trung không có ở đó, có thể nhân cơ hội tấn công chiếm thành. 

Cơ hội ngàn năm có một, ta đương nhiên không thể bỏ qua.

 Tố Hòa cũng bị vây hãm ở Quan Trung, vừa hay cứu cùng, tuy nàng không cùng họ với ta, dù sao cũng là người cùng cha là phụ vương ta..." 

Chàng bỗng im bặt, chỉ đổi lời nói: "Cùng ta chung m.á.u mủ, cứu nàng thì có sao. Những chuyện chính sự triều đình, cung đình bí mật này, cần gì phải nói với nữ nhân."

Bà nhũ mẫu nói: 

"Nàng ấy không chỉ là nữ nhân, quân hầu, nàng ấy là thê tử của người. Nếu có che giấu, tất có khoảng cách.

 Nếu phu nhân cảm thấy không thoải mái, nhất định là người vẫn chưa đủ tốt."

Yến Sóc im lặng.

Những năm đầu thành hôn là do chàng ngạo khí, sau này ngày qua tháng lại, tuy biết được cái tốt của Mãn Mãn, vẫn theo ý mình. 

Bây giờ nghĩ lại, mọi chuyện đều là ép nàng lấy lòng, việc gì cũng để nàng nhường nhịn. Nàng không vui, là lỗi của chàng.

Sau một lúc lâu mới nói:

 "Ta đã xé hòa ly thư. Sáng mai ta sẽ đi tìm nàng. Ta thích nàng, ta không hòa ly."

Bậc thềm ngọc lạnh thấu, vị Yến Hầu phong trần mệt mỏi trở về, ngồi nhìn sao trời.

Bình sinh không thích bị ép buộc.

Bình sinh không thích nhường bước.

Lại lần đầu tiên cảm thấy may mắn, vì từng bị lấy ân huệ ra mà ép buộc, thành ra cuộc hôn nhân này.

 Từ nay có một nữ tử để , giang sơn vạn dặm, cũng không còn độc.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...