Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Không ngờ lần này vì sự cờ, Yến Sóc muốn dẫn ta về tổ địa để vào gia phả vương thất, gặp phải ám sát, đã thay đổi quỹ đạo ban đầu.
Khiến chúng ta lại gặp được Tố Hòa công chúa đang đi ngang qua đây.
Hiện nay Hán thất suy yếu, Tố Hòa công chúa lại dung mạo vô song, không ít người thèm muốn vẻ đẹp của nàng.
Viên tướng quân ở Ký Châu đã lớn tuổi, lại vẫn không biết xấu hổ mà cầu hôn Tố Hòa công chúa, vì thế lực họ Viên, Tố Hòa công chúa vẫn buộc phải gả.
Bây giờ gặp được đoàn người của Yến Hầu, nàng như gặp được cây cỏ cứu mạng.
Loạn thế thật không dễ sống, đặc biệt là nữ nhân.
Danh tiếng " say đắm Trung Nguyên" của Tố Hòa công chúa, chưa hẳn đã không phải là một mũi tên độc.
Yến Sóc không có vẻ vui mừng khi gặp lại cố nhân, ngược lại còn liên tục nhìn ta vài lần, rồi mới suy nghĩ đồng ý.
Chàng vốn phải gấp rút đến Ngũ Dương thành, bây giờ mang theo nữ quyến tự nhiên không tiện đi đường, liền từ trong thành điều một đội ngũ, hộ tống chúng ta về Thượng Dương, còn mình thì phi ngựa đi trước.
Chia đường như vậy, ai đi đường nấy, mới là thượng sách.
Mới đi được nửa ngày đường.
Lại nghe thấy tiếng ngựa phi gấp rút từ bên ngoài, binh lính đi bên cạnh xe ngựa kinh ngạc nói:
"Quân hầu."
Ta vén rèm xe lên, khí lạnh của tuyết và hơi thở của Yến Sóc cùng lúc ùa vào.
Lông mi của chàng có tuyết.
Rồi tan ra ngay lập tức vì hơi thở của chàng.
Yến Sóc nói:
"Cứu Tố Hòa không có ý gì khác, thứ nhất là nàng ấy năm xưa từng bầu với ta và mẫu thân ta, có nghĩa thời thơ ấu; thứ hai, ta và nàng ấy là em cùng cha.
Mẫu thân của nàng ấy từng là ca kỹ của phụ thân ta, khi được đưa cho Hán đế thì không biết đã mang thai, sinh ra Tố Hòa.
[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tua-nhu-quen-biet-yen-lai-ve/12.html.]
💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
Tuy ta có nhiều huynh đệ tỷ muội, dù sao cũng là ruột thịt, luôn phải cứu lấy một lần.
Đây là bí mật chốn hậu cung, là tai tiếng của vương thất, vốn không muốn nói cho nàng biết, ta sợ nàng suy nghĩ nhiều."
Nói xong những lời giải thích này, Yến Sóc thở phào một hơi, rồi lại tháo hổ phù đeo bên hông đưa cho ta.
Bất cứ ai cầm hổ phù này, trong lãnh địa Yến địa, đều như Yến Hầu đích thân đến.
Chàng nói:
"Những ngày ta không có ở đây, cầm hổ phù này, không ai dám ức h.i.ế.p nàng. Ai dám vô lễ với nàng, g.i.ế.c không tha."
Nói xong, chàng nhìn ta thật sâu.
Rồi định ghìm ngựa quay đầu.
Chàng đã phi ngựa đến giữa đường, gió tuyết bao trùm, chỉ để nói ra những lời này.
Thế kiếp trước, ta chỉ cần những lời này.
Là đã đủ.
Lần này đi, sợ là lại phải ra chiến trường, vài tháng nửa năm không gặp, đao kiếm trên chiến trường không có mắt.
Ta gần như không thể phân biệt kiếp trước kiếp này, chỉ đứng thẳng dậy, gọi chàng lại:
"Quân hầu."
Yến Sóc quay đầu trong gió tuyết, thấy ta cười một cách thản nhiên.
Ta nói:
"Đi đường cẩn thận. Ta sẽ ở Thượng Dương thành chờ chàng thắng lợi trở về."
Giống như mỗi lần trước đây, ta vẫn ở cổng Thượng Dương Cung, thắp đèn lồng đợi chàng trở về.
Bình an, trở về.
Bạn thấy sao?