Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Vị tướng lĩnh đã săn được một con nai rừng, nướng tại sân nhỏ của nhà dân, chia nhau ăn.
Bà lão trong nhà lại đào hai vò rượu cũ.
Mọi người quây quần bên lửa, không khí hiếm khi thoải mái.
Ta nhấp hai ngụm rượu nhỏ, quay đầu tìm vị trí của Yến Sóc.
Chàng tuy ngồi ở vị trí chủ, lại dựa vào trong bóng tối, mượn ánh lửa mà nhìn một con d.a.o găm, vẻ mặt bình tĩnh, không hòa hợp với sự ồn ào xung quanh.
Con d.a.o găm đó ta nhận ra, là của thân vệ Yến Sóc đã c.h.ế.t trong vụ ám sát trên tuyết.
💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
Năm Yến Sóc lên ngôi, không thể không nói là vô cùng gian nan.
Những cuộc đấu đá ngầm, những trận chiến khốc liệt, vô số thân tín trung thần ủng hộ chàng đã c.h.ế.t vì nó.
Người ta nói tân Yến Hầu thủ đoạn tàn nhẫn, hành quyết liệt. Đều quên mất, chàng thậm chí còn chưa đủ tuổi trưởng thành.
Ta cẩn thận nhích lại gần, đưa cho chàng một chén rượu xanh:
"Rượu ngon lắm, quân hầu nếm thử đi."
Yến Sóc ngẩng đầu, chỉ thấy nụ cười của ta, rồi ta quay người lại, hòa vào không khí trò chuyện sôi nổi bên đống lửa.
Dường như nụ cười vừa rồi, chỉ là thoáng qua.
Nhẹ nhàng, lại ngay lập tức kéo chàng thoát ra khỏi bầu không khí thù hận.
Bên cạnh đống lửa, vài vị võ quan trẻ tuổi ngồi cạnh vị tướng giữ thành, đẩy một vị võ quan trẻ tuổi mặt đỏ bừng.
Hắn ta nhờ rượu mà dũng cảm, mở lời với ta:
"Cô nương Mãn Mãn, trong thành có loài hoa mai xanh hiếm có, không biết có hứng thú không? Ta nguyện ý cùng đến ngắm."
Vị thanh niên mắt sáng ngời, vẻ mặt ngượng ngùng chân chất.
Hàng mi của ta khẽ .
Đúng rồi.
Ta không có hôn ước, sớm muộn gì cũng phải xem mặt phu quân.
Vị nam tử xuất sắc trước mắt này, xem trước cũng không phải là không được.
Nhưng lại nghe thấy một tiếng "kẹt" bên cạnh, mọi người kinh ngạc quay sang.
Yến Hầu cắm con d.a.o găm vào xương hươu, thái thịt mà cũng tạo ra khí thế như đang cầm binh khí.
Yến Sóc nhướng mắt phượng:
"Không ngờ binh lính trấn thủ thành Hạ Quan lại lười biếng đến thế, còn có thời gian rảnh rỗi ngắm hoa?
Huống hồ gió lớn tuyết lớn, nghĩa muội của ta là thân ngàn vàng, nếu bị thổi bay thì sao?"
Vị tướng lĩnh già vội vàng đứng ra giảng hòa, trước tiên trách mắng vị võ quan trẻ tuổi lỗ mãng, rồi lại mở một câu chuyện khác.
[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/tua-nhu-quen-biet-yen-lai-ve/9.html.]
Không khí lại sôi trở lại.
Không biết ai uống rượu bạo gan, hỏi Yến Sóc:
"Không biết quân hầu, có giống như những nam tử bình thường khác, cũng có nữ tử trong lòng không?"
Lửa trại kêu "tách tách".
Chờ vài khắc.
Yến Sóc do dự nói:
"Có. Nàng ấy không giống người khác, càng sống hơn, gan dạ, dám khóc lóc giận dỗi với ta, lại là một nữ tử rất tốt.
Hai mươi năm cuộc đời, cảm giác vừa đau đầu vừa vui vẻ như vậy hiếm có, chắc hẳn đây chính là ý trung nhân."
Ta quay đầu nhìn đống lửa, nhất thời có chút ngây người.
Chỉ biết Tố Hòa tính cách tao nhã ôn hòa, dường như không hợp với những miêu tả này.
Đúng lúc bà lão trong nhà dân đến thêm rượu, lẩm bẩm nhỏ giọng:
"Quân hầu chưa có vợ, nương Mãn Mãn cũng chưa có chồng. Tiếc là quân hầu có ý trung nhân, hai người lại là nghĩa huynh nghĩa muội.
Đêm đó đến gõ cửa xin tá túc, còn tưởng là đôi tân phu thê quý tộc nào trốn đến đây nữa chứ."
Giọng nói không lớn, tan vào làn khói nhẹ bay lên từ đống lửa, không biết rơi vào lòng ai.
Nửa sau buổi tiệc ta nói ít đi.
Rượu xanh lại uống đặc biệt nhiều hơn, trong cơn nửa tỉnh nửa say, có người lấy đi chén rượu của ta.
Mắt ta không mở nổi, theo bản năng vịn lấy cánh tay người đó, lại thấy cơ thể người đó đột nhiên căng cứng.
Nhìn ta rất lâu, mới đưa mu bàn tay nhẹ nhàng lau vết rượu trên mặt ta.
Bàn tay quen cầm đao kích, lúc này lại nhẹ nhàng và kiên nhẫn lạ thường.
Ta cố gắng mở mắt, chỉ nhìn thấy đôi mắt đen sâu thẳm của Yến Sóc, nóng bỏng như những vì sao.
Mơ màng thốt lên một tiếng: "Nghĩa huynh."
Một tiếng gọi ấy, lập tức chàng tỉnh lại.
Chàng là nghĩa huynh trên danh nghĩa của nàng.
Quân hầu chưa có vợ, Mãn Mãn không có phu quân.
Nhưng Mãn Mãn, đối với chàng, chỉ có nghĩa huynh muội.
Yến Sóc run lên, buông tay, đột ngột đứng dậy lùi lại hai bước.
Chàng đã vượt quá giới hạn
Bạn thấy sao?