Tục Lệ Phụ Nữ [...] – Chương 6

Chương 6

Đọc lại từ đầu:

Khi đến trước nhà Kỷ Như Phi, cửa lớn mở toang.

Trước cửa tụ tập không ít hàng xóm hiếu kỳ đang hóng chuyện.

Thấy tôi đang mang thai, ai nấy đều chủ nhường đường.

Vừa bước vào, tôi đã thấy phòng khách hỗn loạn,
Mâm cơm bị hất đổ, đồ đạc văng tung tóe khắp sàn nhà.

Trước cửa phòng ngủ, Tống Gia Bảo đang điên cuồng đập cửa.

Sau cánh cửa dày nặng, vẫn có thể nghe thấy tiếng khóc sợ hãi của Kỷ Như Phi vang lên.

“Con tiện nhân, mày ra đây cho tao!”

7

“Mày thật đi! Lời thằng đàn ông kia … có phải là thật không?”

“Đứa con đó là của hắn, đúng không?”

“Hay là mày cũng không biết cha đứa bé là ai, nên mới lén lút thai?!”

Đôi mắt Tống Gia Bảo đỏ ngầu, tay đập cửa đến nỗi máu thấm ra, loang lổ khắp mặt gỗ.

Bên trong, giọng Kỷ Như Phi nghẹn ngào, yếu ớt vang lên từng câu:

“Không phải! Anh đừng nghe hắn bậy!”

“Chồng ơi, phải tin em… Đứa con đó thật sự là của mà!”

Chồng tôi sợ Tống Gia Bảo đang trong cơn điên sẽ tổn thương tôi, nên bảo tôi đứng lại ngoài cửa.

Anh nhanh chóng bước vào, kéo tay Tống Gia Bảo lại.

“Bình tĩnh đã, có gì từ từ ! Hai người loạn thế này là sao hả?”

“Còn cả xóm đang đứng trước cửa đấy, không sợ người ta vào mặt à?”

Tống Gia Bảo quay đầu chồng tôi, nước mắt lập tức trào ra — lã chã rơi không ngừng.

Uất ức như một đứa trẻ khờ khạo, Tống Gia Bảo nghẹn ngào gào lên:

“Anh rể! Kỷ Như Phi… con tiện nhân đó, ta ngoại trước khi cưới!”

“Cô ta mang thai với người khác, không dám sinh ra nên mới uống thuốc , rồi giả vờ là bị sảy thai!”

Tôi biết hàng xóm bên ngoài đã hóng gần hết câu chuyện, nên nhanh chóng đóng cửa lại,

Cắt đứt cơ hội tiếp tục “xem kịch” của bọn họ.

Chồng tôi kéo Tống Gia Bảo ra ghế sô pha ngồi xuống, bảo ta cứ từ từ kể.

Tống Gia Bảo , ba ngày trước ta nhận một gói bưu kiện.

Bên trong là ảnh chụp cảnh Kỷ Như Phi cùng một người đàn ông khác trên giường.

Còn có một lá thư, trong đó viết: “Cảm ơn vì đã giúp tôi nuôi con.”

“Tôi không tin! Còn ngu ngốc đến mức cầm đống ảnh đó về hỏi con tiện nhân này!”
“Cô ta là… trai cũ cố ý để chọc tức tôi vì thấy ta đi lấy chồng!”

Tống Gia Bảo nghiến răng ken két, xong liền trừng trừng về phía cửa phòng ngủ,

Cứ như chỉ cần ta dám mở cửa, ta sẽ lao tới mà bóp chết ta ngay tức khắc.

Anh ta , luôn biết Kỷ Như Phi có một người trai cũ rất khốn nạn.

Anh ta , mấy tấm ảnh đó là do tên kia dụ dỗ Kỷ Như Phi chụp,

Còn chuyện trong thư đứa trẻ là của hắn,
Thì là cố lừa Tống Gia Bảo, vì ghen tỵ khi thấy ta gả cho người khác.

“Anh rể, lúc đó em thật sự tin hết.”
“Ảnh và thư… em đều đốt hết rồi.”

“Nhưng hôm nay lúc nấu ăn, hết nước tương, em xuống dưới mua…”
“Vừa ra khỏi tòa nhà đã thấy gã đàn ông đó đang đợi em!”

Tôi ngồi bên cạnh, lặng lẽ lắng nghe toàn bộ câu chuyện.

Tên đàn ông đó vừa thấy Tống Gia Bảo liền chặn lại,
Thái độ hống hách như một kẻ lưu manh.

Hắn cợt hỏi Tống Gia Bảo:
“Cảm giác ngủ với một người phụ nữ đã qua tay người khác… thế nào? Ngon không?”

Tống Gia Bảo giận đến suýt nữa đánh nhau tại chỗ,
Không ngờ gã kia lại giơ thẳng điện thoại ra.

Trên màn hình là đoạn tin nhắn màu xanh lá —
Chính là Kỷ Như Phi nhắn cho hắn chuyện đã thai.

Màu xanh chói mắt đó, trong mắt Tống Gia Bảo lúc ấy,
Giống như cả đỉnh đầu của ta bị phủ kín một mảng xanh lè.

Gã đàn ông kia còn , lần cuối hắn và Kỷ Như Phi rời khỏi khách sạn,
Chính là ngày mà ta và Tống Gia Bảo chốt lịch cưới.

Trong tin nhắn còn có đoạn Kỷ Như Phi từ chối cho hắn tiền:

“Tôi vì sảy thai mất máu quá nhiều, tiền đều dùng để cứu mạng tôi rồi, lấy đâu ra cho !”
“Tôi không đòi bồi thường là may lắm rồi, sau này đừng để tôi thấy mặt nữa!”

Tống Gia Bảo ngẫm lại —
Quả thật ngày hôm đó Kỷ Như Phi không ở cạnh ta.

Sau ngày cấp cứu vì sảy thai, đúng hôm sau, Kỷ Như Phi quả thật đã đến tìm Tống Gia Bảo đòi tiền.

Khi đó, tiền trong tài khoản thanh toán của ta đã dùng hết để cấp cứu cho ta, nên không đưa .

Gã đàn ông kia vừa vừa vỗ vai Tống Gia Bảo, chế giễu :

“Anh , cũng tệ thật đấy. Ngủ với ta bao nhiêu lần rồi, vẫn không bằng tôi ngủ vài lần mà dính!”

“Tiếc ghê, đứa con đó bị ta uống thuốc mất rồi, không thì còn có thể giúp tôi nuôi con luôn ấy chứ.”

Gã vừa , trên mặt còn hiện rõ vẻ tiếc nuối như thật, càng khiến người nghe tức điên.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...