Trong tiếng ngưỡng mộ của Lê Noãn Noãn, Hứa Chu từ từ ngẩng đầu lên, dáng vẻ khom lưng khi nãy lại thẳng tắp.
Anh ta lấy lại khí thế.
“Điểm các người thấy trong kỳ thi tháng là tôi cố kìm lại. Tôi không muốn tạo áp lực cho mấy học lại khác, tâm lý họ vốn đã yếu, lỡ tôi thi cao quá họ bỏ học thì sao? Nhưng thi đại học, tôi sẽ nghiêm túc. Đến lúc đó, các người sẽ thấy.”
Nghe như đang với chúng tôi,
Nhưng cũng giống như đang tự trấn an bản thân.
Bố mẹ Hứa có vẻ như đã tin, thở phào nhẹ nhõm.
Trách : “Sao không sớm với bố mẹ, chúng ta lo lắng chết .”
Nhưng tôi biết.
Tâm trí của Hứa Chu đâu có đặt vào việc học.
Anh ta đang dối.
9
Sau khi đoạn phỏng vấn bão,Hứa Chu và Lê Noãn Noãn lập một tài khoản cặp đôi trên nền tảng video ngắn.
Mỗi ngày đều đăng tải các khoảnh khắc thường nhật của hai người.
Với cái mác “học bá điểm cao ôn thi lại vì ”, tài khoản nhanh chóng thu hút một lượng lớn người theo dõi.
Ban đầu, các video của họ chủ yếu quay trong trường luyện thi.
Em nhõng nhẽo, bật — một khung cảnh yên bình đầy chất thơ.
Nhưng rồi, bối cảnh trong video dần chuyển thành quán net, phòng bida, điểm tụ tập của dân chơi mô tô…
Trên chiếc mô tô lao vun vút ngoài đường,
Hứa Chu hét lớn: “Đây mới gọi là tuổi trẻ!”
Lê Noãn Noãn tháo áo ngực ra cầm cờ vẫy tung bay.
“Tận hưởng tuổi trẻ!”
Tuổi trẻ thì họ đang sống thật đấy.
Nhưng còn điểm số thì sao?
Họ dường như đã quên mất mình là học sinh ôn thi lại, năm sau vẫn phải thi đại học.
Kể từ khi tài khoản của họ bị thuật toán đẩy lên trang đề xuất cho tôi,
Dù tôi không theo dõi,
Thì vẫn thường xuyên lướt thấy video của họ.
Và cùng với độ “đa dạng” ngày càng cao của video,
Kết quả học tập của Hứa Chu thì ngày càng tụt dốc không phanh.
Áp lực quá nên đi du lịch xả stress.
Về thi 530.
Kỷ niệm nhau một năm, xin nghỉ đi chơi Disneyland.
Về thi 513.
…
Dưới các video, thỉnh thoảng vẫn có vài bình luận nghi ngờ.
【Chơi kiểu này, mục tiêu thi đại học chắc là cao đẳng rồi hả?】
Tôi không ngần ngại ấn nút “thích”.
Sắp đến kỳ thi cuối kỳ, khi tôi đang ôn bài trong thư viện, thì nhận tin nhắn từ Hứa Chu.
【Cậu đang ở đâu? Tôi đến tìm.】
Giờ Hứa Chu đã biết hút thuốc,
Tư thế cầm thuốc thành thạo chẳng khác gì dân chuyên.
Thấy trai tôi cùng tôi bước ra từ thư viện, ta nghênh ngang nhả một vòng khói.
“U hú~ chắc không phiền hai người chứ?”
Chiếc khuyên môi lấp lánh phản chiếu ánh nắng.
Bạn trai tôi ban đầu không yên tâm để tôi ở riêng với Hứa Chu, sau khi biết hai nhà là chỗ thân quen từ trước, đành quay lại thư viện, đi mấy bước lại ngoái đầu .
Tôi đi trước, Hứa Chu đi phía sau.
Bỗng nhiên có viên đá nhỏ ném trúng bắp chân tôi.
Tôi quay lại, thấy Hứa Chu nhếch mép chẳng chút hối lỗi.
“Đi chậm chút, tôi có chuyện muốn .”
Tôi cứ tưởng ta lại muốn than vãn như mọi lần.
“Noãn Noãn không chịu ở nhà ôn bài với tôi, chạy đi nhậu với đàn ông. Tôi tức quá đánh thằng đó một phát, thế mà Noãn Noãn lại chắn trước mặt nó, rồi mắng tôi cút đi.”
Khi điện thoại của Lê Noãn Noãn gọi đến,
Tôi mới hiểu ra — ta chỉ đang dùng tôi như công cụ để chọc tức .
“Đúng đó, tôi đang đi cùng thanh mai trúc mã thì sao nào?”
“Cô lấy tư cách gì cấm tôi? Cô đã bảo tôi cút rồi còn gì.”
“Ái chà, lại khóc nữa à? Cứ tí là khóc. Xin lỗi, người bị mắng là tôi đấy nhé?”
“Được rồi rồi, tôi sai. Lúc Linh Linh còn độc thân tôi còn chẳng có ý gì, giờ ấy có trai rồi, tôi càng chẳng có gì.”
Không rõ Lê Noãn Noãn gì bên kia,Mà Hứa Chu lên như điên.
Anh ta liếc tôi một cái, rồi hạ giọng đáp:
“Tớ thấy chắc chắn cậu còn rành hơn… Sao cậu lại nghịch ngợm thế chứ.”
Sau khi cúp máy, Hứa Chu hỏi tôi:“Cậu đang nghĩ gì thế?”
ĐỌC TIẾP :
Bạn thấy sao?