Ta gả cho Nhiếp chính vương làm kế thất khi vừa tròn mười sáu tuổi. Theo lẽ thường, kế thất chính là thê tử mới do chính thất đã qua đời. Thế nhưng khi Nhiếp chính vương phi vẫn còn sống sờ sờ, ta đã được kiệu đỏ rước vào phủ từ cửa chính. Đêm tân hôn, Nhiếp chính vương mang theo vương phi cùng nhau vén khăn voan của ta. Ta hoảng hốt kêu lớn: “Muốn chơi… lớn đến thế sao?”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?