Vị Hôn Phu Chưa [...] – Chương 3

Chương 3

5

Tôi sững người. Chị? Gì cơ?

Thấy tôi không phản ứng gì, Hạ Tuệ thất vọng mở lời: “Tôi là em trai của Hạ Lan, chúng ta từng gặp rồi, mà còn gặp không ít lần.”

Hạ Lan? Chẳng phải là đàn lạnh lùng hồi tôi học ở Đại học Kinh Đô – người mà tôi theo đuổi mãi không đổ sao?

Cánh cổng ký ức bật mở. Trong đầu tôi hiện lên hình ảnh một cậu nhóc cấp ba to con, cao lêu nghêu, lúc nào cũng đeo khẩu trang, cứ lẽo đẽo theo  sau Hạ Lan.

Tôi tròn xoe mắt, khuôn mặt nổi bật trước mặt: “Ra là cậu à? Mấy năm không gặp, giờ cao ráo đẹp trai hẳn lên rồi.”

Hạ Tuệ bị tôi khen đến đỏ bừng cả mặt, ngại ngùng cúi đầu: “Vậy… chị có thích không? So với tôi thì sao?”

Tôi không nghe rõ: “Cậu gì cơ?”

Hạ Tuệ vừa định trả lời thì một giọng nữ xen vào trêu chọc:
“Anh Hạ à, tôi nghe đại tiểu thư nhà họ Giang khó tính lắm đó.”
“Anh sắp liên hôn với ấy rồi mà còn ngồi sát thế này với một chị xinh đẹp, cẩn thận Giang biết lại chuyện đấy.”

Đúng là đưa gối lúc buồn ngủ.

Tôi lập tức nắm lấy cơ hội, giả vờ kinh ngạc: “Cậu sắp liên hôn rồi à? Chúc mừng nha.”

Hạ Tuệ hoảng loạn ngay: “Chị, chị đừng nghe ta bậy! Tôi không bao giờ lấy người nhà họ Giang đâu!”

Tôi tự khen mình: “Thật ra hồi ở nước ngoài tôi từng gặp Giang một lần.”
“Cô ấy không chỉ xinh đẹp mà còn thông minh, đúng là đối tượng lý tưởng để kết hôn đấy.”

Hạ Tuệ hừ một tiếng: “Thì sao? Tôi chẳng ưa nổi ta.”

Ha, không ưa nổi tôi à?

Tôi vào mắt Hạ Tuệ, nhẹ giọng hỏi: “Thế còn tôi, cậu thấy thế nào?”

Hạ Tuệ nín thở. Ánh mắt tôi không chớp, trông y như thằng ngốc. Rồi cái tên ngốc ấy đỏ mặt, gật đầu.

Tôi nảy ra trò nghịch: “Tiếc thật đấy.”

Hạ Tuệ ngẩn người, không tin vào tai mình: “Chị gì cơ?”

Tôi lắc đầu: “Không có gì. Mà cậu thì sao? Có chưa?”

Hạ Tuệ dè dặt hỏi: “Chị vẫn còn thích tôi à?”

Câu hỏi đó như chạm trúng dây thần kinh của Hạ Tuệ.

“Tôi biết phải gì rồi!”

Anh ta đột ngột đứng phắt dậy, mắt sáng như sao: “Chị, tôi còn có việc! Tôi đi trước!”

Dứt lời, Hạ Tuệ như bơm đầy máu gà, lao vèo đi. Bỏ lại tôi, ngơ ngác hết sức.

Tối hôm đó, khi tôi tắm xong đi ra, Cuối cùng cũng hiểu Hạ Tuệ bùng nổ vì lý do gì.

Vì tôi đang ngồi trố mắt tin nhắn của ta:

【Chị bảo tôi đổi người liên hôn, đi lấy tôi á!?】

6

Hạ Tuệ vẫn đang gõ tới tấp:

【Thế nào? Tôi đủ nghĩa khí chưa!】
【Anh tôi là người thừa kế chính thống của nhà họ Hạ, tôi trực tiếp giúp chị nâng cấp lên bản cao cấp nhất luôn đấy!】
【Chị cưới tôi thì khỏi lo, những gì ba tôi hứa với nhà chị, một xu cũng không thiếu.】

Tôi: 【Khoan! Mấy hôm trước cậu còn đòi hủy hôn mà?】

Hạ Tuệ: 【Ba tôi không đồng ý, còn chửi tôi là đồ ngu.】 【Giang Thiện Dư, có phải chị bỏ bùa xuyên lục địa lên ba tôi không ?】

Tôi: 【Chuẩn rồi, đồ ngu.】 (Hệ thống: Bạn đã thu hồi một tin nhắn.)

Hạ Tuệ: 【Chị vừa thu hồi gì thế? Tôi chưa kịp đọc!】

Tôi: 【Ba cậu còn không đồng ý, thì cậu càng không thể.】

Hạ Lan là kiểu người lạnh lùng, có ranh giới rõ ràng.
Chuyện thay em trai đi kết hôn hộ — nghe thôi cũng thấy vô lý.

Hạ Tuệ: 【Không đâu, tôi rất thương tôi. Tôi mới thôi là ấy gật đầu rồi.】

Trời ạ? Mấy năm không gặp mà Hạ Lan biến đổi tới mức này?
Vậy mấy tháng tôi theo đuổi ta trước đây tính là gì?

Tôi nghiến răng: 【Được thôi, quyết đi.】

Hạ Tuệ: 【Thật à?】 【Không muốn suy nghĩ thêm hay ra điều kiện gì à?】

Hạ Tuệ chợt như khai sáng: 【Lẽ nào… chị thầm mến tôi từ lâu rồi!?】

Thầm mến? Lúc trước tôi cày nát não theo đuổi cậu, cậu là người rõ nhất còn gì.
À quên, giờ cậu là hề, chắc không biết.

Tin nhắn từ Hạ Tuệ vẫn tới tấp:

【Cũng không sao cả. Chỉ cần chị cưới tôi, ba tôi sẽ tự nhượng bộ.】
【Anh tôi vừa cao, vừa đẹp trai, lại chín chắn trưởng thành. Cưới ấy là chị lời to rồi đấy!】

Lời to? Ý là tôi “hời” à?

Tôi: 【Thật á? Vậy tôi lời như thế có quá đáng không nhỉ 😳😳😳】

Hạ Tuệ: 【Biết là tốt.】 【Tôi cảnh cáo chị, sau này mà dám gì có lỗi với tôi, tôi chị đấy biết không?!】

Tôi: 【Anh cậu tốt , tôi gì có lý do phản bội.】

Hạ Tuệ: 【Tôi gửi WeChat ấy cho chị.】

Tôi: 【Không cần. Mai tôi về nước, tối cậu sắp xếp cho tôi gặp ấy đi.】

Hạ Tuệ: 【Chị cũng tích cực phết nhỉ.】

Anh ta còn gửi voice, giọng nghe vô cùng hào hứng:
“Vì sau này chị là người nhà rồi nên tôi đảm bảo sẽ chọn cho hai người một nhà hàng thật lãng mạn, thật có không khí!” “Đảm bảo tăng tốc độ đương!”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...