Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
4
Tối hôm đó, tôi lên cơn sốt cao.
Tôi nằm trên giường, đầu óc choáng váng.
Cũng phải thôi, tâm trạng lên xuống thất thường, lại còn uống nhiều rượu.
Đột nhiên, tôi cảm thấy một hơi lạnh trên trán.
Mùi hương quen thuộc bao phủ lấy tôi, Tống Dần ôm tôi vào lòng.
Anh khẽ dỗ dành: "Mở miệng ra, uống thuốc đi."
Dù đang ốm tôi vẫn giận.
Tôi đẩy một cái.
"Anh đi đi, em không cần ."
Tống Dần siết chặt vòng tay hơn.
Giọng trầm: "Không cần , vậy cần ai?"
Ngón tay mát lạnh của lướt nhẹ trên môi tôi, tôi vô thức mở miệng.
Bên tai là tiếng thở dần trở nên gấp gáp.
Tôi bị sặc nước, càng tức giận đẩy .
"Lần sau đừng quá đà như vậy, không tốt cho sức khỏe."
Tôi không hiểu đang nói gì, cũng lười suy nghĩ.
Ôm chặt chăn nằm quay lưng lại.
Gai xương rồng
"Không cần , ra ngoài đi."
Căn phòng trở nên yên tĩnh.
Sau tiếng bước chân, tiếng nước chảy từ phòng tắm vang lên.
Tống Dần đang tắm sao?
Khi tỉnh dậy lần nữa, người tôi đã đỡ hơn nhiều.
Và rồi tôi phát hiện, Tống Dần đang ôm tôi ngủ.
Anh mở to mắt nhìn tôi, và cảm giác khác lạ trên người rõ ràng.
Thấy tôi tỉnh, đưa tay sờ trán tôi.
Nhíu mày: "Sao vẫn nóng thế?"
"Không lẽ nào!"
Không lẽ nào ư?
Vì đang nằm cạnh tôi đấy!
Đầu óc tôi tỉnh táo ngay lập tức, đẩy một cái.
Nhưng không đẩy được, Tống Dần trông có vẻ bị tổn thương.
[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-bo-toi-theo-trai-co-bap/chap-3.html.]
"Tần Tuệ, em có muốn không?"
"Muốn gì?" Tôi không theo kịp logic của .
Anh như đã chuẩn bị tâm lý rất lâu, sau đó cởi cúc áo, tay luồn vào trong áo tôi.
Hiểu ý định của , tôi chặn bàn tay đó lại, lạnh lùng từ chối.
"em không muốn."
Bình thường tôi sẽ nghĩ đây là cơ hội hàn gắn, vui vẻ chấp nhận.
Nhưng giờ, chỉ cần nghĩ có thể vẫn nhớ đến chị tôi, lòng tôi lại thấy buồn nôn.
Anh còn tỏ ra miễn cưỡng nữa.
Đây là gì?
Thấy tôi trải qua một năm hôn nhân không d ục, thấy tội nghiệp nên ban phát cho tôi sao?
Tống Dần bị từ chối, có chút bối rối, sau đó cười khổ.
"Không muốn thì thôi."
Tôi hừ lạnh, quay lưng lại.
Sau một lúc yên lặng, tôi cảm thấy giường nhẹ đi.
Tống Dần rời giường, tiếng nước lại vang lên.
Tôi lấy điện thoại lướt video, trên mạng đầy những chàng trai tốt bụng khoe cơ bụng.
Chọn một kiểu ưa thích rồi bao nuôi cũng được. Tống Dần không muốn thì thôi, tôi cũng chẳng thiết!
Tôi chọn vài người thích, nhấn like và lưu lại.
Cảm thấy đã đến lúc đi tắm, tôi bỏ điện thoại xuống.
Nhưng vừa quay đầu đã thấy Tống Dần như ma đứng bên giường nhìn tôi.
Người ướt đẫm, nước nhỏ theo đường cơ, biến mất sau chiếc khăn quấn quanh eo.
Cơ thể hoàn hảo cùng khuôn mặt không chê vào đâu được.
Tôi cảm thấy má nóng bừng, biết đó chỉ là phản ứng sinh lý.
Gặp ai đẹp trai như vậy, tôi cũng sẽ thế thôi.
"Sao em lại xem họ?" Tống Dần hỏi.
"Anh không đẹp bằng họ sao?"
Anh thấy tôi đang chọn đàn ông rồi?
"Vì họ đẹp, và họ cho xem."
Nói xong, tôi cầm khăn đi tắm.
Tôi thường tắm nửa tiếng, khi bước ra, Tống Dần đã không còn trong phòng.
Chỉ có mùi kỳ lạ thoang thoảng trong phòng.
Bạn thấy sao?