Vợ Bỏ Tôi Theo [...] – Chương 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

9

Không thể trốn nữa, tôi bước xuống tự tin.

Họ lập tức tiến đến, đứng hai bên.

Ánh mắt mọi người đổ dồn về tôi.

Tiêu Kỳ liếc Tống Dần:

"Anh Dần, coi như , lát nữa tôi sẽ nhờ thư ký mang mười gói giấy đến cho ."

Tống Dần không để ý, mắt nhìn tôi hỏi: "Họ là ai?"

Hai người mẫu nhanh miệng: "Chúng em đến chị vui."

Ch ết toi rồi!

Tôi kéo hai người lại, thì thầm: "Tôi không cần các em nữa, đi ngay đi."

"Nếu Hứa Lê đòi hoàn tiền, tôi sẽ bồi thường gấp đôi."

Tôi chỉ muốn giải quyết nhanh, tác núp sau lưng họ lại như khiêu khích chồng mình.

"Chị không cần em sao? Em sẽ rất ngoan, đáp ứng mọi cầu của chị."

Người nói có vẻ ngoài điềm đạm, giọng ấm áp. Người kia trầm lặng, da nâu.

Đúng là một cứng một mềm.

Nếu chưa biết bộ mặt thật của Tống Dần, có lẽ tôi đã dẫn họ về phòng để tìm cảm hứng hoặc khiêu khích .

Nhưng giờ mục tiêu của tôi là Tống Dần!

"Không..."

"Em bảo về sớm là để giới thiệu hai người này à?"

Tống Dần ngắt lời tôi, ánh mắt bình thản khiến tôi sững lại.

Sao lại phản ứng thế?

Anh tiếp: "Gặp rồi, mời đi đi."

Không chỉ tôi, cũng kinh ngạc.

Tiêu Kỳ thán phục: "Anh đúng là đàn ông rộng lượng nhất tôi từng gặp."

Lại thì thầm: "Chị dâu cũng là phụ nữ táo bạo nhất, chơi còn giới thiệu cho chồng xem."

Tim tôi như thắt lại.

Tôi nắm tay hai người mẫu, cười tươi:

"Vậy em dẫn họ về phòng nhé."

"Chúng em sẽ mọi cách để vui vẻ!"

Ông chồng rộng lượng ơi, xem nhịn được bao lâu!

10

Tôi dẫn họ vào phòng ngủ của Tống Dần, cố ý để hở cửa.

"Chị ơi, chúng em xong rồi."

Xong gì?

Quay lại nhìn -

[Truyện đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/vo-bo-toi-theo-trai-co-bap/chap-6.html.]

Giật mình.

Hai người mẫu đã cởi gần hết quần áo, chỉ còn đồ lót.

Trực tiếp thế sao?

"Các em gì vậy?"

"Mặc đồ vào ngay."

Gai xương rồng

Hứa Lê đã dặn họ cái gì thế này!

Họ nhìn nhau:

"Tổng Hứa nói chị đang bí ý tưởng, phong cách bọn em phù hợp chủ đề thiết kế nên đến giúp chị lấy cảm hứng."

"Bọn em là người mẫu chuyên nghiệp, cơ thể là thứ đẹp nhất."

"Cởi đồ để chị chỉ đạo dễ hơn."

... Thì ra là vậy.

Là tôi suy nghĩ không trong sáng.

"Chị không hài lòng với bọn em?" Một người hỏi nhỏ.

Tôi nhìn họ từ trên xuống, quả thực hai cơ thể rất đẹp.

Nhưng giờ tôi có mục tiêu khác.

"Các em có nghe lời chị không?"

"Tất nhiên."

Tôi chỉ ghế sofa: "Vậy tạo chút tiếng đi."

Vào phòng một lúc rồi, Tống Dần vẫn im hơi lặng tiếng.

Tôi quyết định dùng liều mạnh.

Họ nhanh chóng hiểu ý.

Nằm lên sofa bắt đầu tạo hiệu ứng âm thanh.

Chỉ nghe thôi, đúng là âm thanh gợi cảm.

Nhưng chứng kiến cảnh họ rên rỉ giả tạo, tôi nhịn cười không nổi.

Lát nữa phải thêm tiền bồi dưỡng mới được.

Chuông cửa vang lên.

Tôi ra hiệu dừng lại, đi mở cửa.

Tống Dần đứng ngoài cửa, áo trắng đơn giản, tay xách túi.

Đôi mắt đen sâu thẳm dậy sóng, mặt vẫn bình thản.

Giọng đều: "Đây cũng là phòng tôi, đêm muộn rồi, tôi cần tắm rửa nghỉ ngơi."

Nhìn giả bộ, tôi thấy buồn cười.

Anh diễn thì tôi phối hợp.

Tôi vờ vê sợi tóc, nhường lối:

"Vào đi."

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...