Trong video, tôi cầm thẻ hồi sinh, lắc trước ống kính:
“Ái Huyền, xin lỗi vì chị trái ý em, đưa em trở lại. Dù em không thích sân khấu, không muốn debut, thấy nước mắt của em, chị cảm nhận sự luyến tiếc của em. Quan trọng là mọi người thực sự mến và không nỡ để em rời đi.”
“Vậy nên, chị quyết định dùng thẻ hồi sinh, mong em đừng trách chị nhé.”
Đây chính là “lá bài dự phòng” tôi chuẩn bị từ trước để tránh bị mắng.
Giờ đem ra dùng thì còn thích hợp hơn, nhiều khi, vũ khí còn hữu dụng hơn cả phòng thủ.
Ngay sau đó, lại có phóng viên tung clip tôi và Trình Thì Văn cãi nhau ở hậu trường.
Những lời ta vì bênh Hạo Ái Huyền, cả hành đẩy ngã tôi, đều bị phơi bày trước mắt cư dân mạng.
Clip này quay ngay sau khi tôi ghi hình hậu trường “hồi sinh” kia.
Nói cách khác, chỉ vì những suy đoán của mình, ta đã tự tay đóng đinh tôi vào tội danh, còn vì Hạo Ái Huyền mà ra tay với tôi.
Tiếp đó là clip do khán giả tại trường quay lén ghi, ta bất chấp mọi người khuyên can, kiên quyết hồi sinh Hạo Ái Huyền.
Ba vụ việc liên tiếp bị khui, quan hệ giữa ta và Hạo Ái Huyền, có rửa thế nào cũng không sạch nổi.
Tối hôm đó, tôi đăng thông báo.
Ngắn gọn, thẳng thắn:
“Chia tay.”
Nghe , tối đó đội kỹ thuật của Weibo việc suốt đêm vẫn không ngăn việc hệ thống sập ba lần…
10
“Chị nhà tôi sụp đổ rồi! Trước đây tôi còn từng vì thằng tra nam mà mắng Lê Khuynh, tôi phải xin lỗi chị, không phải chị không xứng với hắn, mà là hắn không xứng với chị!”
“Lê Khuynh tốt lắm, loại đàn ông bắt cá hai tay thì phải chia tay thẳng thừng!”
“Không ai để ý đến lời của Lê Khuynh tại hiện trường sao? Cô ấy bị Trình đối xử như thế, mà vẫn định cứu hắn, nếu không bị quay lại cảnh ngoại , chắc ấy còn tiếp tục giúp hắn nữa…”
“Lê Khuynh chắc chắn đã biết tin đồn của Trình và Hạo, ấy chẳng gì, vẫn tham gia chương trình, cũng không hề nhắm vào Hạo, còn đánh giá rất khách quan, sau đó còn chủ hồi sinh Hạo. Đó chẳng phải đang dùng hành để chứng minh mình tin tưởng sao? Tiếc thay, đôi cẩu nam nữ ấy lại phụ sự tin tưởng đó. Thật thương chị. Nhân tiện thêm, Hạo cũng chẳng phải dạng vừa, biết rõ mà vẫn tiểu tam.”
“Trời ơi, đặt mình vào vị trí của Lê Khuynh mà đau lòng chết mất. Công khai cảm với Trình chính là lúc sự nghiệp của chị ấy đang ở đỉnh cao, khi đó Trình còn chưa là ảnh đế, danh tiếng kém xa chị, vốn dĩ chị đã dùng tài nguyên của mình để nâng hắn lên. Vậy mà ba năm nhau, chị lại luôn bị fan của hắn mắng chửi, chẳng phải quá oan ức sao?”
“Xem video mới thấy, mấy ngày nay chị luôn cố gắng liên lạc với hắn, mà hắn thì không nghe điện thoại, cũng chẳng gặp mặt. Trong khi đó lại đi hẹn hò với tiểu tam, thật ghê tởm!”
“Anti chuyển fan rồi, trước kia cứ nghĩ chị chảnh, lại hay nổi nóng, giờ thì chỉ mong chị chảnh hơn nữa, ra mặt xử đôi cẩu nam nữ kia cho hả giận!”
“Cuối cùng cũng dám , trước giờ không ai thấy Hạo Ái Huyền rất giả tạo sao? Miệng thì luôn không hứng thú với giới giải trí, vừa đi đóng quần chúng, vừa tham gia 《Thực tập sinh》, lại còn ghép CP với Trình Thì Văn. Cái gì mà chỉ vì một bữa cơm, chẳng lẽ trên đời này chỉ có giới giải trí mới có cơm ăn? Hay là, cái mà ta muốn ăn chính là ‘miếng cơm’ showbiz này?”
“Tôi luôn thấy ta giả dối, không có thực lực thì là không có thực lực, cứ phải là không muốn tranh. Nếu đã không muốn tranh, đi tham gia 《Thực tập sinh》 gì?”
Vào khoảnh khắc này, cuối cùng cũng có người ra tiếng lòng của tôi.
Cách nhận của cư dân mạng về Hạo Ái Huyền lúc này, chính là cảm nhận của tôi ở kiếp trước.
Lý do tôi ghét ta, chính là vì tôi thấy ta giả dối.
Cơm hộp của đoàn phim thì có gì đặc biệt chứ? Không hề, bên ngoài đầy rẫy, mùi vị cũng chỉ thường thôi.
Cô ta vì nghe cơm hộp đoàn phim ngon nên mới tới quần chúng, nghe ai ?
Người nào đi quần chúng mà chẳng ôm mộng diễn viên? Ai lại vì một bữa ăn mà chịu cái nghề vừa vất vả vừa ít tiền này?
Kể cả nhà ăn của 《Thực tập sinh thần tượng》 cũng thế, đầu bếp đều từ ngoài, lại còn phải quản lý cân nặng cho thí sinh, món ăn đều nhạt hơn bình thường. Thật sự ngon đến mức ta phải đặc biệt tham gia tuyển chọn để ăn sao?
Miệng thì không muốn bước vào giới giải trí, việc ta thì cái nào cũng liên quan đến giới giải trí.
Nếu ta bộc lộ thẳng tham vọng và khao khát của mình, tôi còn chẳng ghét, ngược lại còn khâm phục, bởi vì kẻ dám dũng cảm theo đuổi ước mơ thì đáng tôn trọng.
Còn điều tôi ghét nhất chính là: dựng cái hình tượng “không tranh, không giành”, thực chất thì muốn đủ thứ, đã lấy rồi thì còn phải “đâu phải tôi muốn, là người khác nhét cho tôi thôi”.
Bạn thấy sao?