[Xuyên Nhanh] Nữ Phụ [...] – Chương 42

Trong phủ công chúa, vẫn là ba nữ nhân ngồi quây quần bên nhau.

Nghe xong lời thuật lại từ Khương , không khí trở nên im lặng quỷ dị.

Vương thị tự cho rằng đã đương gia nhiều năm, đã thấy không ít chuyện kỳ quái trong kinh thành, không ngờ chuyện kỳ quái nhất lại ở ngay bên cạnh, càng không nghĩ rằng Hà Giác lại dám to gan như , sau một hồi mới lấy lại giọng , ấp úng : “Hắn, hắn có phải điên rồi không?”

Vương thị không thể hiểu nổi cách suy nghĩ của Hà Giác.

Nếu đã muốn kỷ bằng thê quý, người bình thường không phải coi thê tử như tổ tông, ít nhất cũng sẽ hết lòng chăm sóc cảm phu thê, Hà Giác thì không, chân trước vừa cưới thê sau lưng đã nuôi ngoại thất, thậm chí sau khi bị phát hiện còn không biết cách bù đắp, ngược lại cả nhà cứ liên tiếp những trò tính toán lố bịch, chỉ thiếu điều không đập bàn tính lên mặt.

Đến bước này, nếu tỉnh ngộ ra rằng cầu người không bằng cầu mình, từ đó phấn đấu vươn lên thì cũng , thậm chí vì để thoát khỏi rắc rối mà nương nhờ vào hoàng tử nào đó, Vương thị cũng có thể hiểu, kết quả Hà Giác vẫn không đi theo lối đi bình thường, lại còn dây dưa đến Hoàng tử phi, chẳng phải như ông lão chê sống lâu mà treo cổ tự sát sao?

Hòa Duyệt công chúa còn không hiểu nổi hơn cả Vương thị.

Mấy ngày trước nhận thư của Diêu Dao, muốn mời Khương ra ngoài xem kịch, nàng ta chỉ nghĩ rằng Hà Giác lại ra chuyện gì quái gở, không ngờ lại ăn dưa tới ngay tại nhà mình.

Sau khi kinh ngạc qua đi, Hòa Duyệt công chúa tràn đầy sự khó hiểu: “Nhị hoàng tử vốn dĩ hậu viện yên tĩnh, ngoài hai thông phòng không đáng kể thì chỉ có Tống Yên Nhiên là chính phi, thêm vào đó bà mẫu Tống Quý phi lại là ruột thịt của nàng ta, cuộc sống này của nàng ta không biết đã khiến bao người ghen tị, ra chuyện này là có ý đồ gì?”

Diêu Dao cảm thấy chỉ cần không dùng tư duy của người bình thường để nhận, thì cũng rất dễ hiểu.

Hà Giác không cần nhiều, từ nhỏ đến lớn đã quen với việc thuận buồm xuôi gió, ở chỗ nàng đã gặp phải cú ngã lớn như , lại bị Hà phụ Hà mẫu thất vọng trách móc, đương nhiên sẽ không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để chứng minh bản thân, mà người đã đi đường tắt thì đâu còn nghĩ đến việc bước từng bước một, với việc đón nhận nhành ô liu từ Tống Yên Nhiên, e rằng không những không cảm thấy xấu hổ, mà còn âm thầm tự mãn bản thân mị lực vô song.

Còn về Tống Yên Nhiên…

Chỉ nghe Diêu Dao chậm rãi : “Nói đến nàng ta, ta đã nghe một câu chuyện cũ khá thú vị, rằng Tống tam tiểu thử từ nhỏ tính cách hiền lành, không phụ mẫu coi trọng, năm mười hai tuổi vô va đầu, tỉnh dậy lại bỗng trở nên thông minh lanh lợi, trở thành bảo bối của nhị phòng Tống gia, thậm chí còn vượt qua đích nữ của chi trưởng để có hôn sự với Nhị hoàng tử.”

Là một quỷ sai, Diêu Dao đã thấy nhiều huống như , vừa nghe đã biết Tống Yên Nhiên không bình thường, điều tra một chút, quả nhiên thấy tiết mấu chốt của thế giới này đã bị vỡ ngay tại trên người nàng ta.

“Còn điều thú vị hơn là, mặc dù lúc đó Tống Quý phi và Nhị hoàng tử đều ý đến Tống Yên Nhiên, bệ hạ lại ý đến nhị tiểu thư Cố gia, chỉ là đúng lúc này lại xảy ra chuyện nhị tiểu thư Cố gia đánh gi.et nô bộc.”

Việc này Hòa Duyệt công chúa cũng có ấn tượng.

Nghe Cố nhị tiểu thư ra ngoài gặp một nữ tử bán mình chôn cha, thấy nàng ta đáng thương nên đã giúp an táng phụ thân nàng ta, cũng mang về trong phủ, ban đầu nữ tử đó cũng an phận, khi bọn họ thả lỏng cảnh giác cho phép nàng ta hầu hạ trong phủ, thì nàng ta đã lén lút trèo lên giường của Cố tam thiếu gia, ra cảnh hỗn loạn trong Cố gia. Cố nhị tiểu thư tự cảm thấy việc này là do mình ra, nên không màng đến sự ngăn cản của Cố tam thiếu gia, đã trực tiếp cho nàng ta uống thuốc để xử trí.

Người sáng suốt đều biết nữ tử kia có ý đồ xấu, chết cũng không đáng tiếc, tin đồn lại không biết sao mà trở thành chuyện quyền quý kiêu ngạo coi mạng người như cỏ rác, cuối cùng khiến nhị tiểu thư Cố gia phải rời khỏi kinh thành, hôn sự tự nhiên cũng tan biến.

Lúc đó Hòa Duyệt công chúa bận chuẩn bị hôn sự, nghe qua chỉ thổn thức một lần không để tâm nhiều, giờ nghe lại thấy cảm giác quen thuộc một cách kỳ lạ…

Diêu Dao kịp thời nhắc nhở: “Công chúa có cảm thấy chuyện này giống như thủ đoạn mà năm đó công chúa bị gài bẫy không?”

Hòa Duyệt công chúa lập tức hiểu ra, “Ý ngươi là, là Tống Yên Nhiên?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...