Xuyên Sách Về Thập [...] – Chương 11

Câu này hiển nhiên là cố ý cho Tô Tình nghe, dẫu sao cũng cực kỳ si với thanh niên tri thức Bùi ở trong thanh niên tri thức bên kia. 
Năm nay từ khi đến đây đã nhiều lần ra trò khôi hài, mọi người dù là đang bận rộn cũng không ngại xem trò của thanh niên tri thức trong thành phố lớn. 
Tình cảm mà Tô Tình dành cho thanh niên tri thức Bùi ai ai cũng đều biết, còn là đề tài câu chuyện mọi người bàn tán khi rảnh rỗi nữa. 
Nhà lão Trần mà bác kia chính là nhà lão Trần mà Tô Tình mua gà con, con nhà lão Trần tên là Trần Tuyết. 
Chính là nữ chính trong truyện, sẽ nên duyên với nam chính Bùi Tử Du. 
Câu chuyện của đau khổ triền miên của nữ thanh niên sinh trưởng ở địa phương và thanh niên tri thức thành phố nho nhã tuấn. 
Nhìn thì là đau khổ triền miên, trên thực tế lại là lông gà đầy đất, nhất là trong nhà nam chủ, mẹ, chị , còn có em của ấy tất cả đều là cực phẩm. 
Hơn nữa còn là người trong thành phố, sẽ để mắt tới một con dâu ở nông thôn sao? Vì , thân là cực phẩm nên bọn họ bắt đầu những chuyện mà cực phẩm nên
Mưu lại vụng trộm với người khác, đẩy ngã sinh non, bêu xấu trộm tiền trợ cấp cho nhà mẹ, vân vân, những kiếp nạn này Trần Tuyết thân là nữ chính đều phải trải qua một lần, thường gọi là đấu cực phẩm. 
Mặc dù quá trình chín chín tám mươi mốt khó khăn cho lòng người mệt mỏi quá độ, cuối cùng cũng vẫn có một kết thúc viên mãn. 
Nam nữ chính hạnh phúc viên mãn sống bên nhau. 
Mà Tô Tình lại ngứa ngáy cả da đầu, nữ chính quá không dễ , tự cho mình là một người không có bản lĩnh, cho nên nhất định phải tự biết mình. 
Trước mắt không phải chính là cơ hội để bắt đầu cách xa nam nữ chính sao, cho nên khi nghe sắc mặt ảm đạm đi, cũng không gì cả. 
Đại nương này họ Vương, thấy bộ dáng này của Tô Tình lại càng hăng hái, tiếp tục thêm mắm thêm muối : "Thanh niên tri thức Tô, hình như đồ ăn tặng thanh niên tri thức Bùi chưa bao giờ ăn nhỉ? Tôi còn nghe đi vào nội thành mua đồ, khi về còn mang theo cả bánh bao nhân thịt heo cho thanh niên tri thức Bùi nữa, thanh niên tri thức Bùi không hề ăn một miếng nào của , còn đùi gà và cháo gà của con nhà lão Trần thì thanh niên tri thức Bùi lại ăn không chừa lại chút nào cả!"
Nói xong câu này, Vương đại nương bắt đầu chờ thanh niên tri thức Tô này bùng nổ. 
Những người khác cũng không nhịn qua bên này, hiển nhiên là muốn xem náo nhiệt. 
Nhưng Tô Tình lại bắt đầu rơi nước mắt, tủi thân khịt mũi một cái. 
Mã đại nương không nổi, : "Bà Vương à, bà đang muốn , bà thôi ngay đi!"
Mặc dù tính của thanh niên tri thức Tô quá kiêu ngạo, thế thật ra thì tâm địa không xấu, ngày hôm qua còn cho bác ấy một ít hạt dưa để bác ấy mang về dỗ cháu trai nữa đó, vả lại tuổi tác cũng không lớn, nghe năm nay mới mười chín tuổi, có đến nỗi mà không thể người ta sống tốt như thế không?
"Tôi nào có gì, tôi đây không phải là những gì tôi nghe cho thanh niên tri thức Tô nghe thôi sao, thanh niên tri thức Tô muốn nghe nhất là chuyện của thanh niên tri thức Bùi mà, thanh niên tri thức Tô, có đúng không?" Vương đại nương
"Bà lại còn hăng hái như cơ hả?" Mã đại nương trợn mắt
"Mã đại nương, cháu không sao, bác đừng lo lắng. Vương đại nương, bác thấy cháu là người thế nào?" Tô Tình kéo Mã đại nương, sau đó lau nước mắt, Vương đại nương
Vương đại nương ngẩn người, không hiểu nên : "Vô cùng tốt, hỏi chuyện này gì?"
"Cháu cũng muốn hỏi xem, cháu tốt nghiệp trung học, thành tích ở trong lớp không là hạng nhất, mỗi lần thi đều nằm trong top ba, nếu như có thể thi lên đại học, nhất định cháu sẽ đỗ đại học." Tô Tình khịt mũi
Lời này cho đoàn người đều ngây ra, những người tới cỏ có đến tám người là mù chữ, còn lại hai người là nửa mù chữ. 
Tất nhiên trình độ học vấn rất coi trọng. 
Tô Tình tiếp tục : "Cha cháu là là giám đốc một nhà máy giấy, mẹ cháu là bếp trưởng trong một khách sạn nhà nước, cả cháu việc trong một nhà máy sản xuất đồ nội thất, hai của cháu là lính trong quân đội, còn em trai nhỏ nhất của cháu cũng đang học nghề!"
Những lời này cho mọi người phải tấm tắc hâm mộ.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...