Xuyên Thành Mẹ Nam [...] – Chương 5

Nhưng Cố Bắc Thần ngay từ cái đầu tiên đã không muốn nhận nuôi đứa bé này, không thể chịu nổi sự mè nheo, khóc lóc, nũng của nguyên chủ.

Miễn cưỡng đồng ý nhận nuôi đứa bé bị bỏ rơi đó, con nuôi của họ. Từ đó, trong nhà có thêm hai đứa trẻ cần chăm sóc, việc chăm sóc hai đứa trẻ do dì Vương đảm nhận.

Sau khi đứa trẻ hiểu tiếng người, dì Vương đã bắt đầu tẩy não con mình sau lưng mọi người, cho đến khi trưởng thành ra những chuyện tồi tệ như .

Cố Bắc Thần không để ý đến ta, bế tôi trực tiếp lên lầu.

Trong phòng ngủ trên lầu, Cố Bắc Thần đặt tôi lên giường rồi : “Em nằm nghỉ cho khỏe, đi lấy đồ ăn cho em.”

Sau khi Cố Bắc Thần xuống lầu, sắc mặt lạnh lùng gọi quản gia đến. Anh dùng giọng điệu hờ hững, tìm một cái cớ rồi trực tiếp cầu đuổi việc dì Vương.

Dì Vương nghe thấy tin này, lập tức hoảng loạn, vội vàng cầu xin, hy vọng Cố Bắc Thần có thể cho ta một cơ hội.

Tuy nhiên, Cố Bắc Thần lại không hề lay , lạnh lùng ta, giọng băng giá: “Có thai thì nên về nhà dưỡng thai cho tốt, đừng có ở đây chuyện.”

Dì Vương nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức trắng bệch. Cô ta biết, quyết định của Cố Bắc Thần đã không thể thay đổi, chỉ có thể thu dọn đồ đạc rời đi.

Sau khi dì Vương đi, Cố Bắc Thần trước tiên gọi bác sĩ đến kiểm tra cho tôi một lượt, rồi mới cho tôi uống chút cháo.

Đợi Cố Bắc Thần bận xong, tôi xung quanh, không có ai.

Hít một hơi thật sâu, các ngón tay nắm chặt lấy vạt áo, tim đập nhanh đến mức tưởng như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Cố Bắc Thần đang ngồi trước mặt tôi, đôi mắt sâu thẳm ấy đang chằm chằm vào tôi, dường như có thể thấu mọi lớp ngụy trang của tôi.

“Cố Bắc Thần, thật ra em…” Tôi há miệng, giọng nghẹn lại trong cổ họng, không sao thốt ra .

Anh khẽ nhíu mày, ánh mắt mang theo một chút nghi hoặc và lo lắng: “Sao ? Em có chỗ nào không thoải mái sao?” Giọng vẫn dịu dàng, tôi lại cảm thấy càng thêm áy náy.

Sự dịu dàng này, vốn dĩ thuộc về nguyên chủ, chứ không phải tôi, kẻ đã chiếm lấy thân thể ấy, đánh cắp cuộc đời ấy.

Tôi cắn răng, lấy hết can đảm : “Thật ra… em không phải là vợ .”

Lời vừa thốt ra, không khí dường như ngưng đọng lại, tôi có thể cảm nhận cơ thể hơi cứng đờ.

“Em linh tinh gì ?” Giọng vẫn bình tĩnh, tôi lại nghe ra một chút run rẩy khó nhận thấy.

“Em… em không biết phải giải thích thế nào, em thật sự không phải là ấy.” Tôi cúi đầu, giọng ngày càng nhỏ hơn: “Em đến từ một thế giới khác, một giấc tỉnh dậy đã biến thành ấy rồi. Em biết chuyện này nghe có vẻ hoang đường, đó là sự thật…”

Anh đứng dậy, đi đến bên cạnh tôi, đưa tay sờ lên trán tôi: “Cũng không sốt mà, sao lại những lời ngớ ngẩn thế này?”

Tôi: “…”

7

“Cố Bắc Thần, em…” Tôi ngẩng đầu lên, muốn gì đó, lại đột nhiên quay người bỏ chạy, bước nhanh về phía cửa phòng.

“Em nghỉ ngơi cho tốt, đi giải quyết một số việc ở công ty.” Bỏ lại một câu như , rồi biến mất.

Thời gian sau đó, Cố Bắc Thần cố ý hoặc vô tránh mặt tôi.

Cho đến khi cơ thể tôi hồi phục hoàn toàn, dường như sợ tôi biến mất, luôn đi theo sau tôi.

Hôm đó, vừa ăn sáng xong, quản gia đã đến báo cáo, : “Thưa tiên sinh, người giúp việc Lưu Mai đã xin nghỉ việc và đi rồi ạ.”

Cố Bắc Thần nhàn nhạt “ừ” một tiếng.

Tôi vừa nghe đã biết cốt truyện bắt đầu rồi, tôi về phía Cố Bắc Thần.

Trong lòng thầm nghĩ: Không , mình phải ngăn chặn tất cả chuyện này, không thể để nữ chính vào nhà họ Cố, nếu không sẽ giống như trong sách mà chết mất.

Đúng lúc tôi vừa định mở miệng, Cố Bắc Thần đã với quản gia: “Tạm thời đừng tuyển người giúp việc mới.”

Tôi: “…”

Quản gia gật đầu rồi đi.

Cố Bắc Thần đột nhiên tôi, : “Đi thôi, cùng nhau đến công ty.”

Nói xong, không đợi tôi trả lời, đứng dậy kéo tay tôi ra khỏi cửa.

Mọi chuyện diễn ra quá đột ngột, đến khi tôi hoàn hồn lại thì đã ngồi trong xe cùng , hướng về phía công ty mà đi.

Đến công ty, Cố Bắc Thần liền đi họp, chỉ còn lại một mình tôi ở trong văn phòng.

Tôi lật xem những tài liệu trên tay, nhờ có ký ức của nguyên chủ, tôi nhanh chóng hiểu ra rất nhiều điều.

Khi tôi lật đến một tài liệu khác, thấy nội dung bên trên, hợp đồng với Tôn Thị.

Tim tôi chợt thắt lại, nhớ đến trong sách, chính là bản hợp đồng này, khi nguyên chủ sinh con, Cố Bắc Thần vừa bận rộn ở bên cạnh nguyên chủ, vừa bận rộn công việc ở công ty.

Mà cha của nam chính bên kia, biết Cố Bắc Thần bận rộn không xuể, ông ta trực tiếp ra tay cướp lấy hợp đồng này từ Cố Thị.

Lúc đó, vì tranh giành bản hợp đồng này mà náo loạn một thời gian. Bản hợp đồng này rất quan trọng đối với Cố Thị, nguyên chủ lại gấp rút sinh non.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...