Xuyên Vào Truyện Ngược, [...] – Chương 10

Chương 10

Vậy là chỉ kỳ thị mỗi mình Lận Quan Kỳ.

Tôi không tự chủ đưa mắt về phía Hướng Quân Như.

Mẹ Hướng như không .

“Nếu nó không phải con dì, thì ngay cả cửa cũng đừng hòng bước vào.”

Hướng Quân Như lẳng lặng rụt cổ lại, không dám hé răng.

Cô ấy hẳn nên may mắn vì tiết bây giờ còn chưa đi đến mức không thể cứu vãn.

Lý do quan trọng khiến nhà họ Hướng sản trong sách là vì Hướng Quân Như, để đính hôn

với Tổng tài bá đạo, đã bị hắn dụ dỗ trộm tài liệu nội bộ cốt lõi của Tập đoàn Hướng Thị, khiến các dự án của tập đoàn bị ảnh hưởng nặng nề.

Nếu tôi nhớ không nhầm, ông nội nhà họ Quý và ông Hướng là đồng đội cùng vào sinh ra tử.

Chà, thảo nào.

Cháu lại đi con trai của kẻ thù.

Đúng là đau lòng.

Tôi cũng hùa theo mắng một câu.

“Đồ phản bội!”

“…”

16.

Ông nội Hướng rất thích tôi.

Vì cả nhà chỉ có tôi và ông là cùng dậy từ năm giờ sáng chạy bộ, đánh Thái Cực quyền.

Tôi thậm chí còn biết chơi cờ tướng.

Ánh mắt ông tôi cứ như thấy tri kỷ.

Ba Hướng mẹ Hướng cũng rất thích tôi.

Vì từ khi tôi đến, Hướng Quân Như không còn cách nào để đeo bám lụy Lận Quan Kỳ nữa.

Cô ấy đi đâu tôi cũng lẽo đẽo theo sau.

Đến mức ấy đi vệ sinh tôi cũng phải đứng cạnh canh chừng, đề phòng ấy báo cáo thông tin cho Lận Quan Kỳ.

Chỉ cần ấy nảy sinh ý định lụy ví , hễ phát hiện ra là lập tức báo cáo cả nhà.

Sau đó bốn người sẽ tiến hành phê bình giáo dục ấy.

Nghiêm trọng hơn thì cắt xén tiền tiêu vặt.

Cô ấy phát điên, tôi cũng không có cách nào.

Để không cho kẻ cuồng hỏng chuyện, đành phải hy sinh ấy thôi.

Sau khi hòa nhập hoàn hảo vào nhà họ Hướng.

Tôi thú nhận ý định của mình với họ.

Tìm kiếm hợp tác.

Chúng tôi có kẻ thù chung, mục tiêu chung.

Sau khi biết những gì tôi đã phải trải qua, ông Hướng vô cùng tức giận, không nghĩ ngợi gì liền gật đầu đồng ý.

Họ muốn chuyện này đã rất lâu rồi.

Bên kia, thư ký Quý phụ trách giữ chân Tổng tài bá đạo, thu hút sự ý của hắn.

[ – .]

Tôi phụ trách lợi dụng ưu thế cốt truyện, nhanh chóng đi trước Tổng tài bá đạo, đưa các dự án sinh lời vào danh mục đầu tư của Hướng Thị.

Bất tri bất giác, nguồn vốn ban đầu thuộc về Tập đoàn Lận Thị đã chảy vào túi Hướng Thị.

Không chỉ , tôi còn cố để lại cho hắn vài dự án ma.

Bề ngoài khá tiềm năng, thực chất là sáo rỗng.

Vốn đầu tư lớn, thời gian xoay vòng dài, cuối cùng chắc chắn sẽ lỗ sạch.

17.

Một tháng tôi biến mất, Tổng tài bá đạo đi khắp nơi tìm tôi.

Hắn tìm không thấy.

Nhưng có một người bất ngờ tìm đến.

Chồng chưa cưới của nữ chính gốc – Lục Trường Châu.

Anh ấy mặc áo khoác đen đứng trước gió, lông mày dịu dàng, ánh mắt sâu lắng, cứ như trong

mắt chỉ chứa mỗi tôi, không thể chứa thêm ai khác.

Từng bước chân vững vàng tiến đến.

Ôm tôi vào lòng.

“Thư Thư, em vẫn khỏe chứ.”

Khoảnh khắc ấy, lòng tôi dậy sóng, cảm giác quen thuộc tràn ngập trong đầu.

Mũi cay xè, trước mắt dần nhòe đi.

Tôi biết họ không phải cùng một người, rõ ràng dáng vẻ khác nhau, cảm giác ấy thật sự quá giống.

Đầu ngón tay hơi ấm lướt qua giọt nước mắt nơi khóe mắt tôi.

Anh ấy khẽ dỗ dành: “Anh về rồi, Thư Thư đừng sợ.”

Lục Trường Châu trong nguyên tác, giống như Lý Thư Đồng, xuất thân nghèo khó, ấy có thiên phú xuất sắc trong lĩnh vực máy tính.

Hai người quen biết, tìm hiểu và nhau ở đại học.

Anh ấy thật lòng , đã tất cả những gì một người trai có thể .

và sự bao dung, khi nữ chính kiên quyết chia tay, ấy đã chọn buông tay.

Sau này biết sống không tốt, dù bản thân chưa đủ lông đủ cánh, vẫn đối đầu với Tổng tài bá đạo.

Cuối cùng c.h.ế.t trên đường lái xe đi tìm .

Anh ấy là một người dịu dàng đến tận xương tủy, vì tôn trọng , tôi đã thú nhận sự thật về việc mình bị cưỡng hiếp.

Anh ấy im lặng một lát, sau đó nhẹ nhàng đặt môi mỏng lên trán tôi, giọng nghẹn ngào.

“Là đến quá muộn rồi, Thư Thư chắc chắn đã chịu rất nhiều đau khổ.”

Hốc mắt tôi nóng lên.

Trong thoáng chốc, tôi cảm thấy không gọi là “Thư Thư” của Lý Thư Đồng, mà là “Thư Thư” của Biên Thư Hàn.

Lý Thư Đồng đã chịu rất nhiều đau khổ, Biên Thư Hàn cũng chịu rất nhiều đau khổ.

Có lẽ vì tư tâm, tôi muốn cho ấy một kết thúc tốt đẹp.

Tôi ra sức giới thiệu ấy với ông Hướng, nhà họ Hướng cũng biết trọng người tài và tiếc người tài.

Không còn sự chèn ép của Tổng tài bá đạo.

Dự án lần này của ấy nhanh chóng triển khai thuận lợi, thậm chí không bao lâu sau, đã nắm bắt làn sóng IT, một bước vươn lên hàng ngũ các ông trùm công nghệ mới.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...