Xuyên Vào Vai Nữ [...] – Chương 11

11

Chương 11:

Tôi hạ cửa kính xuống.

Ngượng ngùng vẫy tay với Chu Nhan Nhan đang trợn mắt: “Chào nhé.”

Chu Nhan Nhan hoàn toàn không thèm để ý tôi, ánh mắt quay lại Phó Thời Ngôn.

“Lần cuối cùng em hỏi , có lấy em không? Anh biết tính em, nếu không, em sẽ không quay đầu lại nữa.”

Phó Thời Ngôn cúi đầu tôi.

Còn tôi cúi xuống ăn một miếng kem, giả vờ như không nghe thấy.

Chuyện này đâu phải để tôi ra mặt đâu…

Không để ý một vệt kem dính ở khóe miệng.

Có lẽ Phó Thời Ngôn mệt mỏi với việc giải thích với Chu Nhan Nhan.

Anh trực tiếp cúi người, hôn nhẹ lên khóe miệng tôi.

“Anh sẽ hối hận!”

Chu Nhan Nhan ném câu này rồi tức giận bỏ đi.

Lâu rồi mới hưởng thụ nhan sắc đàn ông, tôi tận hưởng nụ hôn của xong mới ngẩng đầu hỏi: “Anh sẽ hối hận chứ?”

Phó Thời Ngôn trả lời: “Diệp Bất Vãn, em định trốn tránh đến khi nào nữa?”

Năm thứ 5 sau khi kết hôn với Phó Thời Ngôn.

Tôi mặt mày tái mét ngồi trước gương, cầm điện thoại lướt xem trang cá nhân của Chu Nhan Nhan.

Tôi đã rơi nước mắt vì ghen tị.

Cô ta và Phó Luật chia tay rồi lại quay về với nhau vẫn chưa bước vào hôn nhân.

Còn tôi…

Đã bị hôn nhân trói buộc và mất đi cuộc sống tự do…

“Mẹ ơi…”

Cô con ba tuổi của tôi bưng bữa sáng đến bên cạnh, muốn đút cho tôi ăn.

“Mẹ… mẹ…” Cậu con trai mới nửa tuổi cũng đang tôi đầy mong đợi.

Còn Phó Thời Ngôn, vừa buộc tóc xong cho con lớn, đang trong lúc thay tã cho cậu con trai nhỏ.

Cũng cố gắng tiến lại gần để hôn tôi.

“Bà xã, hôm nay em muốn ăn gì?

“Sắp đến ngày kỷ niệm kết hôn rồi, em muốn đi đâu chơi?”

“Tối nay chúng ta có thể gửi các con đến nhà bố mẹ em không? Đã lâu rồi chúng ta không có thời gian riêng tư bên nhau…”

Ba giọng vang lên bên tai tôi.

Tình này quá nặng nề…

Ai có thể cứu tôi không…

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...